Tiếc rằng hầu như tất cả mọi người đều được lập trình để chỉ có nguồn thu từ công việc và phản đối thu nhập thụ động. Chỉ cần bạn đừng kỳ vọng là sẽ làm giàu nhanh chóng, trừ khi bạn tìm ra cách để nhân bản chính mình. Mình phải có cả hai!”.
Bởi vì, nếu sự quan tâm là cái mà bạn muốn thì bạn đang sống trong sự thương hại của người khác. Bạn hãy nhớ rằng: “Không điều gì có nghĩa, ngoại trừ cái ý nghĩa mà bạn đã gắn cho nó”. Ôi không, lại một bài giảng cha-con nữa đây, nhưng ông ta thậm chí không phải cha tôi! Và ông tiếp: “Harv, nếu công việc không thành công như cậu mong muốn, nghĩa là có điều gì đó mà cậu không biết”.
Đó là những gì tôi muốn nói với cụm từ “vào hành lang”. Lý do thứ hai khiến phần lớn chúng ta có vấn đề với việc đón nhận là vì ta đã thuộc lòng câu châm ngôn: “Cho đi tốt hơn là nhận về”. Từ “quyết định” có nguồn gốc từ tiếng La Tinh là decidere, có nghĩa là “tiêu diệt bất kỳ lựa chọn nào khác”.
Anh còn tỏ ra thân thiện hơn: “Harv, chúng tôi thật vui khi có anh là hàng xóm. Tuy nhiên, nếu chỉ đọc không thôi thì chưa đủ để tạo nên sự thay đổi như bạn mong chờ. Chỉ trong mấy ngày nghỉ cuối tuần, bạn sẽ kinh ngạc nhận ra những thứ đang níu giữ bạn lại phía sau, rời xa khỏi mục tiêu phát huy khả năng tài chính của bạn.
“Tiền của tôi làm việc để phục vụ tôi và mang đến cho tôi nhiều tiền hơn. Bà như được ở trên thiên đường, nên anh cũng thế. Nhưng trước hết, bạn phải có cam kết!
Richard Bach, trong cuốn Jonathan Livingston Seagull, khi được hỏi: “Làm sao tôi biết khi nào tôi hoàn tất sứ mệnh của mình?” đã trả lời: “Nếu bạn còn thở được thì bạn vẫn chưa làm xong sứ mệnh đó”. Chúng ta nhìn vào giỏ trái cây mình thu hoạch được và cảm thấy không hài lòng: số quả ấy còn quá ít, chúng quá nhỏ bé hoặc hương vị không thơm ngon. Chúng thuộc thế giới bên trong hay bên ngoài? Thế giới bên ngoài.
Rồi chúng tôi gặp một bác sĩ giải phẫu tim mạch. Đó là một câu hỏi bẫy, bởi như tác giả Josh Billings đã nói: “Không phải cái chúng ta không biết khiến chúng ta không thành công; Chính cái chúng ta biết mà như không biết mới là cản trở lớn nhất của chúng ta”. Tôi mất tiền, nhưng quan trọng hơn là tôi đã đánh mất cả sự tôn trọng đối với bản thân.
Sau đó, hãy chọn một lĩnh vực để nghiên cứu thật kỹ càng và bắt đầu đầu tư trong lĩnh vực đó. Vậy bạn có muốn ở gần những người như thế không? Còn bạn, bạn cần bao nhiêu tiền để có cảm giác thoải mái về tài chính? Nếu bạn phải sống trong tòa biệt thự lớn, sở hữu ba căn nhà nghỉ, có mười chiếc xe hơi, hàng năm đi
Trong một buổi tối dạy ở Seattle, tôi đã giới thiệu cho mọi người biết về chương trình ba ngày Tư Duy Triệu Phú sẽ được tổ chức ở Vancouver. thuật thực nghiệm sao cho việc tạo ra thu nhập thụ động trở thành bản năng bình thường và tự nhiên đối với bạn. thông tin bạn nhận đều được ghi nhãn và sắp xếp vào đó sao cho bạn có thể dễ dàng tìm kiếm và lấy ra khi cần thiết nhằm giúp bạn sống sót.
Họ sẽ có cảm giác thật tồi tệ. Tôi tin rằng người ta tự nguyện đóng vai nạn nhân bởi vì họ nghĩ điều đó đem lại cho họ lợi ích gì đó. Ngay cả khi chỉ có một đô-la, bạn cũng phải quản lý một đô-la đó.