Hãy luôn nghĩ rằng, công ty này có một tương lai to lớn, tốt đẹp và mọi người sẽ nỗ lực đóng góp xây dựng cho tương lai đó. Patterson được mô tả như một nhà quản lý độc tài. Trung tâm này tại New York huấn luyện đến 600 người khuyết tật.
Lại thêm chuyện giá cả của bà so với chợ và siêu thị cũng chẳng chênh lệch là bao. Ông nói rằng, nhóm nghiên cứu của ông tìm thấy mã di truyền tinh thần đó trong từng tế bào của IBM. Tom căng thẳng nhưng không dễ chịu thua.
Cả hai, hậu thế và tiền bối, đều viết ra những hoài bão mãnh liệt và nhân văn làm nền tảng cho mọi giá trị. Không hoàn toàn như vậy nhưng chương trình hành động của Gerstner chính là tư tưởng từ bỏ những lối mòn thông thường của Watson. Watson nhận thấy rằng công ty của ông bây giờ là một công ty to lớn.
Cùng lắm là ông chia sẻ nó với đội ngũ bán hàng. Tom Watson, con trai của nhà sáng lập đã không nhắc gì đến sự kiện này. Chữ THINK ngày nay không còn là khẩu hiệu của IBM nữa nhưng nó mãi mãi là tinh thần của IBM, mà tiếng vọng của nó chính là ThinkPad.
Ông chẳng khác nào một cái kim phút trên bức phông đồng hồ đó. Stanford cho biết, tại hội thảo các CEO toàn cầu của IBM vào năm 2004 thật thú vị khi nó diễn ra thông qua hệ thống mạng nội bộ của tập đoàn trên toàn thế giới các CEO đã ít bàn về lợi nhuận và tăng trưởng mà là tập trung vào con người tái đào tạo để giữ kiến thức tối thiểu về tổ chức và phát triển kỹ năng mới để cạnh tranh trong nền kinh tế toàn cầu vốn thay đổi rất nhanh. Chuyện rượu và kinh doanh làm chúng ta nhớ đến vụ mất trộm của Watson trước đây.
The Manafacture (nhà sản xuất) General Manager (Tổng giám đốc) Bên ngoài khán phòng, cách tiếp cận về thuật lãnh đạo của ông có thể gây bực mình cho giới chủ. máy chủ truyền thống.
Năm 1927, Watson quyết định loại bỏ bộ phận Cân và Đo để dốc toàn lực vào các bảng tính. Điều quan trọng là Gerstner đã giữ tinh thần của Watson. Con người giữ vị trí hàng đầu, là trung tâm, là động lực và là mục tiêu trong mọi quyết định.
Sau lưng bàn chủ tọa của ông là một cái đồng hồ to tướng. Nhưng sau những ngày tháng nhìn vào mắt khách hàng, bà chợt nghĩ: Sao tôi không là người giải quyết vấn đề nhu yếu phẩm cho cả xóm?. Không có cái gì như thế cả và không bao giờ có.
Không khí công ty gia đình vẫn ngự trị vào những năm tháng này. Tom đã đánh trúng điểm yếu của ông bố vĩ đại, vì chính UNIVAC làm IBM mất mặt và tụt hậu, và như thế Watson không thể chịu đựng được cảm giác bị qua mặt. Đó là những triết lý phổ biến trong ứng xử giữa người và người.
Câu chuyện nhỏ này, thật ra có giá trị gì vào thời đại của Watson? Nói cách khác, doanh nghiệp, mà Watson đã xem như cả cuộc đời của mình, đã xa rời lợi ích của khách hàng trong một thời gian dài. những vụ sụp đổ lớn như vậy.