Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể phạm vi thẩm quyền cho người thực hiện. Một sự khác biệt không nhỏ tí nào.
Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Nếu không xảy ra những rắc rối ấy, chắc tớ cũng chưa học được cách giao việc cho nhân viên sao cho hiệu quả.
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
- Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. - Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ?
Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Đó phải là một quyển sách thật đơn giản, thực tế và có thể làm thay đổi cuộc sống của người đọc.
Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Josh hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng James vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra Josh đã vượt quá giới hạn thẩm quyền của mình khi thực hiện những việc mà James đã giao.
Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. - Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.
- Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? khó cộng tác với các nhân viên của mình. Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện.
Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.