Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn. Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh. Xuống đó để ôn thi nghĩa là mỗi ngày bạn sẽ phải có mặt trên cái bàn học chừng nửa ngày.
Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi. Nhưng cái gì đã đẩy tôi đến tình trạng này? Đó là sự thiếu công bằng và thờ ơ trước thú tính của loài người. Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết.
Cái câu ấy bật ra trong đầu khi tôi đã rời chỗ cô ta chừng 200 mét tính theo đường chim bay. Lâu lâu, nhà đạo đức thấy đời sống đạo đức cực khổ lại cứng nhắc lắm nên muốn sớm vứt bỏ hết để ra đi, đâm ra ngấm ngầm mê hiện sinh. Hai chị em cùng phấn đấu.
Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa. Cô giúp việc này mới đến nên thường nhầm lẫn. Ở cùng lâu, không phải là bác không có chỗ nhiễm sự trẻ con và hay nói ngược của bạn.
Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần. Từ chỗ cô ta đến chỗ này đã vài cây số rồi. Phát thanh viên cười: Người ta quan niệm dự báo là phải đúng.
Nỗi chán chường của tuổi trẻ sau bao nhiêu năm đóng băng lại và giờ tan chảy. Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt. Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá.
Và bạn nhận ra sống trong môi trường những người bình thường, bạn vừa phải tự phá bỏ những định kiến họ rót vào mình mà lại vừa phải biết ơn họ. Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống. Khoảng cách từ đó đến chỗ bạn chừng 4,5 mét và bạn sẽ kịp tẩu tán tang vật.
Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn. Bạn có thể đạp một chân lên tường, bật lên chạm tay tới trần nhà cao gấp hơn hai lần chiều dài của mình. Anh họ trong bữa cơm hôm qua nói với bác trai: Bao giờ cưới chị xong, con mua vé để hai cụ đi xem phim với nhau.
Giữa thế giới tân kỳ này, bạn biết gì? Để dễ dàng có một công việc kiếm kha khá? Vi tính, ngoại ngữ của bạn làng nhàng. Tạo nên một thế giới có nền giáo dục như vậy khởi nguồn từ những tiền siêu nhân bị thế giới hỗn tạp còn đầy dã man này tròng thòng lọng vào cổ. Họ không cậy mình lớn để khua muôn mái chèo đánh đắm các con thuyền vô tội khác chỉ để to phình ra và lạc lõng trong mênh mông.
Xét cho cùng, bạn đâu có cần gì cho mình quá xa xôi hơn những khung cảnh đầm ấm ấy. Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân. Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm.