Mặc dù đó chỉ là một phần nội dung của những gì tôi viết. Tính ra nếu mua vé tháng hoặc vé năm thì trung bình 30. Trong cuộc đời đầy bất công vì sự nhu nhược này.
Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ. Ta nhận ra ta rất dễ tính nhưng đầy bực bội trong lòng mỗi khi công việc viết dở dang bị cản trở; hoặc bị gây nhiễu trong lúc đang tập trung suy nghĩ; hoặc viết không đủ hay để thoả mãn đòi hỏi của mình (như chính những thời điểm này). Họa sỹ lắc mạnh đầu sang hai bên cho cái cần cổ kêu răng rắc.
Nếu độc giả ngu đến thế thì viết ngắn dở hay viết ngắn hay đều hay cho tớ cả. Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này. Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật.
Tôi muốn (em muốn) sống để tôi thôi muốn chết. Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa. Đôi lúc bạn nhận được một vài sự coi trọng về nghệ thuật.
Tôi có nhớ một lần về quê ăn cưới, bác ngượng ngùng trong chiếc áo bó cổ lọ. Tôi đáp cứ năm phút thì nó tự động ngắt. Nhưng chỉ cần để ý hoặc trong thâm tâm họ cũng biết, họ nhận ra rất dễ dàng họ đang dần bất lực trong việc hiểu con cái và làm chúng hiểu mình.
Thế là chúng ta tha hồ lo đối phó với miếng cơm manh áo, tha hồ lo đối phó, dập tắt khao khát của nhau. Chứ cháu nhận thức được đấy ạ. Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.
Mệt sao cháu còn đi chơi. Dùng cứt thì không hay lắm. Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó.
Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không? Nhưng nếu công việc ấy liên quan đến tiền bạc thì tôi xin bao ngài cả ngày hôm nay. Rồi hơi hụt hẫng khi ngồi gần mấy cổ động viên văng tục chửi cầu thủ chửi trọng tài, hút thuốc cả buổi.
Mọi người bảo bạn hiền lành. Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu. Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn.
Chỉ biết mình mãi mãi lăn. Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó. Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương.