Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua.
Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi! "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi.
Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.
Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng.
"Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.