Họ rất phấn khởi và hào hứng đón nhận những kinh nghiệm mà tôi đã chia sẻ qua những buổi nói chuyện. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp.
- Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ.
Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây. Trước tiên, cậu có thể thẳng thắn nói cho tôi biết những gì cậu nắm được khi tôi giao việc cho cậu lần trước không? Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng.
Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết. Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.
- Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa. Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
- James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Mỗi cuối tuần, anh thường dẫn các con đi cắm trại hay thong thả đọc một quyển sách nào đó, lắng nghe một bản nhạc và tận hưởng cảm giác yên bình trong khu vườn nhà mình. - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!".
- Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.
"Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời.
Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ.