Nếu bạn nghĩ như vậy, tôi không dám cãi. Còn cứ nhịn đi thì được nhiều hơn cái mình muốn nữa". nói: "Tôi nhận được bức thư đó, ngạc nhiên lắm, ngạc nhiên mà cũng vui nữa.
Có lẽ vì giận dữ mà tôi đã xét anh vội vàng quá, nghiêm khắc quá. Họ đưa ra một nhân vật khác mà tôi không ưa lắm. Đời sống của Hoàng đế Nã Phá Luân, chứng minh lời nói đó.
"Chân thành chào ông. Trúng rồi đây! Cá cắn câu rồi. Khi George Pullman và Carnegie tranh nhau độc quyền chế tạo những toa xe lửa có giường ngủ cho một công ty hỏa xa nọ, hai bên chỉ trích lẫn nhau, đua nhau hạ giá, thành thử đều không lời.
Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được. Franklin đã khuất một trăm rưỡi năm rồi mà triết lý của ông vẫn còn có những kết quả dị thường. Mắt lòa, cụ không trông rõ hình, nhưng câu hỏi độc nhất của cụ là: "Trong hình bà bận áo gì, cháu?".
Nếu các bạn sốt sắng thành thật quan tâm tới người khác thì chỉ trong hai tháng sẽ có nhiều bạn thân hơn là hai năm gắng công bắt người khác quan tâm tới các bạn. Chương Mười Một Kích thích thị giác và óc tưởng tượng của người Nếu ông không viết bài khen ông Rossetti thì biết đâu ông đã chẳng chết trong nghèo nàn và không một ai biết tới.
Thiệt là cao thượng. Tôi biết rằng nếu tôi nói được như thường thì tôi đã mất mối hàng đó, vì tôi có một quan niệm hoàn toàn lầm lẫn về cách mời hàng. Nói chung, thì người mua phần nhiều sòng phẳng, chịu giữ lời.
Khi ông Adamson tới, viên kiến trúc sư dặn: Ông Eastman bận việc lắm. Người ta đã công nhận giá trị tài năng của anh. Ví thử Rockefeller đã lựa một chiến thuật khác, đã công kích các thợ mỏ, quát vào tai họ tất cả những lời thật làm cho họ mất lòng, dùng một giọng khó chịu như bảo họ khờ, thử hỏi họ có chịu nhận lỗi của họ không, dù lý luận của ông cực kỳ xác đáng? Và lúc đó sẽ ra sao? Lòng giận, thù và phản đối tất sẽ tăng lên! Nếu một người đối với bạn chỉ có lòng thù và ác cảm, thì có dùng đủ các lý luận, bạn cũng không thể nào dẫn dụ người đó theo quan điểm của bạn được.
Thiệt tình bạn cũng chẳng cần đọc sách này mới biết cách đắc nhân tâm. Những điều tôi chỉ cho bạn, không phải là những thuật xảo thủ, những mánh khóe để thành công đâu. Từ nay tôi muốn khi đánh máy, cô để ý tới những dấu chấm câu hơn chút nữa".
Nhưng ai đã từng đọc sử đều buồn mà nhận thấy rằng lòng tin đó quá đáng. Ông đưa những mẫu hàng của tôi ra, và khoe nó tốt. Viên kiến trúc sư dắt ông Adamson vô phòng ông Eastman, ông này đương cặm cụi trên bàn giấy một hồi lâu mới ngửng đầu lên, tiến lại gần hai ông kia nói: Chào hai ông, các ông có việc chi?.
Đừng bao giờ mở đầu câu chuyện như vầy: "Tôi sẽ chứng minh cho ông điều đó. Lawes sững sờ, không biết đáp ra sao. Các bạn chắc đã đoán được.