Tôi yêu cầu vụ xét xử tôi được truyền hình trực tiếp, được diễn ra trước con mắt của báo chí, dư luận quốc tế. Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị. Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu.
Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình. Giữa thẳng thắn và kiêng nể. Nếu lỡ bị lịch sử nhớ mặt thì cũng đành chịu.
- Ta đôi lúc cũng cố tìm hứng thú và cũng thấy đây một chút kia một chút. Nhưng em thèm được khỏe lại. Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.
Thôi, bác đừng xuống. Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra. Có lẽ mình nên im lặng.
Trong những bữa cơm vui vẻ, những trận bóng ghi bàn đẹp, bạn thắc mắc tại sao bạn từng hay mơ hồ về cái chết. Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi. À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm.
Nhưng anh vẫn muốn trả thù em. Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa. Chứ không phải như thời của tôi bây giờ.
Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào. Mỗi con người trong Loài Người. Nhưng chuyện sẽ hay đấy, đâu chỉ có dở òm như đoạn vớ vẩn này.
Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên. Lại chơi vào lúc đau đầu thì thật ngốc. Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi.
Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi. Mẹ vòng sang bên trái tôi. Rồi, tôi phải tập chứ.
Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu. Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Tôi đang lưu thông với vận tốc bằng không.