Nhưng hỡi ôi, con người như một vĩ nhân vĩ đai đã nói, lại sợ “quả” mà chẳng sợ “nhân”. Để lớn lên, vượt khỏi cái vỏ bọc cũ kĩ của mình, chắc chắn ta phải nếm trải sự đau đớn. Cuối cùng, vào năm 1860, ông được bầu làm tổng thống thứ 16 và là một trong những tổng thống vĩ đại nhất trong lịch sử nước Mĩ.
Vì thế vào giữa năm 1945, ở một lô nhỏ trên góc đường Avenida –Slover , cửa hàng national được xây dựng lại , nó tương tự như một căn lều thô sơ, cửa trước được mở rộng gấp đôi làm quay bán hàng suốt ngày. Đó là phương thức để không bao giờ thất bại. Điều này có thể hiểu được tại sao nhiều người trong chúng ta lại bận rộn đến nỗi không có bữa ăn sáng đúng nghĩa, bận đến nỗi không có thời gian quan sát vẻ mặt của vợ, chồng hoặc con, để quan sát nguyên nhân trở thành kết quả như thế nào.
Ông đã có thể chọn cách dế dàng để thoát ra khỏi sự nguy hiểm đe dọa mạng sống của ông bằng cách xin tị nạn chính trị ở Mỹ. Khi Nhật Bản đầu hàng vào tháng 8 năm 1945, lực lượng Việt Minh thống nhất đã khởi nghĩa giành chính quyền ở Miền Bắc Việt Nam và tuyên bố thành lập nước Việt Nam dân chủ Cộng hòa, Hồ Chí Minh được bầu làm chủ tịch nước đầu tiên. Nếu có được quá dễ dàng thì ai cũng có nó cả.
Một khuynh hướng tự nhiên thuộc về bản tính con người là khi ta đạt đến tình trạng nhàn hạ hoặc mãn nguyện, ta bắt đầu e sợ tình trạng đó bị lung lay. “Khi một samurai đúng nghĩa xung trận, anh ta luôn chuẩn bị trước việc phải hy sinh, nhưng kẻ luôn phải chết trước tiên chính là kẻ thù của anh ta”. Đừng quá lo lắng nếu bạn không làm được việc gì hay đang bị thất nghiệp.
Tôi nhớ mình đã tham gia một số cuộc biểu tình ở Kuala Lumpur vì tôi là một thành viên của Ban chấp hành và cũng vì ham vui chứ không hẳn vì muốn đấu tranh cho các vấn đề đó. Khi còn là một cậu bé, ông rất ghét đến trường học. “Dường như tự nhiên thường hạ gục các cá nhân bằng vận rủi để tìm ra ai trong số họ sẽ tiếp tục gượng dậy và đấu tranh”.
Bên cạnh họ tên của mỗi người có ghi rõ công việc hay thành tựu vĩ đaih mà họ đạt được. Thành Long đã được đi học ở Viện nhạc kịch nổi tiếng . Ông qua đời vào ngày 2/9/1969, ở tuổi 79.
"Anh sẽ không đi tới đâu hết. Vửa làm việc, ông vừa học để hoàn tất chương trình trung học còn dang dở. Ông lại quay về trường học trong 2 năm vì bản thiết kế của ông bị thầy giáo và các bạn xem là ngớ ngẩn.
Tôi không phải là chuyên gia trong lĩnh vực này nhưng tôi xin được soi rọi một chút ánh sắng vào đề tài nay để cho nó rõ ràng hơn với các bạn. Khi thấy một số bạn cùng “phe” sang tỉnh khác học lớp bổ túc văn hóa, tôi cũng bắt chước đi theo. “Nếu không một ai dám chấp nhận mạo hiểm, thì Michelangelo đã vẽ bức tranh ở nhà nguyện Sistine trên “.
Đầu tiên và trước hết,tôi xin được đề cập đến vấn đề mà hầu hết chúng ta đều không nhận thức được . Các âm mưu chính chị ,tình hình chính trị bất ổn,vụ ám sát Rajis Gandhi ,các vụ đánh bom,sự bội ước của các liên minh chính trị …tưởng chừng đã có thể lay chuyển sự kiên định trong ông . Vâng, cái giá của thành công là sự kiên trì.
Charles Goodyear đã từng nếm mùi thất bại hết lần này đến lần khác, từ hết thí nghiệm này đến thí nghiệm khác. Hôm nay tôi xin ca ngợi Thomas Paine – vì tôi nhìn thấy gương mặt của người mà người Anh tìm cách bắt giữ và giết vì là kẻ khởi xướng cuộc Cách Mạng Mỹ. Nhưng ngạc nhiên thay, sự thật không phải vậy, chúng tôi là những học sinh tiên phong hay nói khác hơn là vật thí nghiệm trong một ngôi trường không có nổi phòng học.