Nghe ông nói lại càng bủn rủn thêm. Không còn phải suy nghĩ gì cả. Những lời khuyên này của giáo sư Harry Vexter Kitson ở Đại học đường Columbia, một nhà chuyên môn bực nhất về môn đó:
Bài này kể lại kinh nghiệm của một người đàn bà khó nhọc mới tìm thấy được rằng: "không thể sống không có Trời được". Nếu bạn học cách nghỉ ngơi của nó thì có lẽ cũng tránh được những bịnh ấy. Vậy phương sách thứ nhất để trị ưu phiền là bắt chước William Osler:
Lúc ấy bà đã bị bệnh đau tim hơn một năm rồi. Nhưng một hôm không biết nghĩ sao Kipling lại trồng hoa trên bãi cỏ kia, Balestier thấy vậy liền sôi máu lên, la ó, chửi rầm rĩ. Gilbert thấy đắt tiền quá, nổi xung lên.
Sau 8 năm do dự, ông mới quyết định tạo lại cuộc đời. Nếu bạn cứu được một mạng người, bạn có mong người đó tỏ lòng mang ơn bạn không? Chắc có. Sau cùng, tôi phải vào nằm nhà thương.
000 Mỹ kim để tìm xem tại sao màu cỏ lại xanh. Tôi nghe bà kể lại chuyện ấy cả chục lần rồi. Nhưng cháu nằng nặc đòi cho kỳ được.
Tôi muốn bạn giúp đỡ người theo cách ấy. Chúng tôi phải ăn món rẻ tiền trong những hàng cơm bình dân. Arnold cũng học được một bài học như vậy trong cánh đồng xứ Illinoi.
Nhưng tôi đã kiếm được hai cái nầy nó giúp tôi đứng dang ra xa vấn đề của tôi, để xét những sự kiện một cách sáng suốt và khách quan. Xe chạy qua sông Hudson được một lát, tôi nghe người bán vé nói: "Tới cuốn đường rồi, thưa cô". Nói một cách khác, họ muốn đi du lịch trên đường đời, nhưng trễ tàu, nên đời họ hoá ra nhỏ mọn, vô ích, khiến họ chạy đi kiếm một nhà chuyên trị bệnh thần kinh.
Chính vì vậy mà tôi bắt đầu mất ngủ". Ông bèn tìm trong thư viện lớn nhất ở Nữu Ước hết thảy những cuốn sách bàn về vấn đề ấy và ông chỉ thấy vỏn vẹn có 25 cuốn, còn sách nghiên cứu về. Muốn sung sướng ta chỉ cần chú trọng đến chín mươi phần trăm những trường hợp tốt đẹp và quên mười phần trăm trường hợp khổ cực đi.
Ông chua chát phàn nàn: "Tôi ân hận đã thưởng họ. Tôi lẳng lặng ngồi xuống ghế mà không ai hay. Quả là một kỷ lục ít thấy và lạ lùng.
Bức thư không làm xấu danh Đại tướng mà làm ô danh mụ rất nhiều. Tôi đã dùng 30 vạn Mỹ kim làm vốn mà chẳng thu được một xu nhỏ lời. Tôi thấy rằng hỏi thăm họ vậy thì họ tươi cười vui vẻ.