Đầu tiên họ Trương áp sát Cao Củng gây thiện cảm anh anh em em. Mới bắt đầu đã tuyên bố mục tiêu đối thủ của mình để áp chế đốí phương. Một hôm anh ta đọc thơ của mình cho bạn bè nghe.
Người “phủng” người, càng “phủng” càng cao, anh cao tôi cũng cao, đó chẳng phải hai bên đều có lợi hay sao? Đồng thời Lỗ Túc cũng hứa sẽ đứng ra đề nghị mời Gia Cát Lượng sang Đông Ngô động viên chống Tào. Không những quan hệ giao tiếp không phiền phức lắm mà lại có thể phát huy đầy đủ tài năng, tất sẽ có nhiều cơ hội được cấp trên khen thưởng.
Đó là biểu hiện chủ yếu của trình độ thao túng lòng người trong giao tế của một con người. sau ă't sẽ còn có nữa. cảnh mới chứ không có lý do gì yêu cầu hoàn cảnh phải thích ứng với con người.
Đó là một biện pháp kỳ diệu. Nói tóm lại, con người là vật hữu tình, ai ai cũng không thoát khỏi chừ "tình". Lưu Bị qua đời, Gia Cát Lượng làm việc gì cũng cẩn thận, cúc cung tận tụy với A Đẩu Một mặt khác, Gia Cát Lượng quanh năm chinh chiến ở bên ngoài triều đình để đề phòng người ta vu cho là "kẹp nách thiên tử".
Vậy làm thế nào? Suy đi nghĩ lại bà bỗng nảy ra một diệu kế “thâu lương hoán trụ” (đổi cột nhà). Hôm đó ông đang đứng trên núi quan sát doanh trại quân địch thấy có một đôi nam nữ đang chỉ huy quân Mông Cổ. Ví dụ như không xét đúng lúc mà đã khuyên: !'Này này, hai anh hãy dừng tay ngay!” thì có thể một người đang đánh nhau sẽ hét to: “Hai anh này là ai ? Đánh nhau tại nó!"
Tôn Tần lăn lê trong phân lợn. Khi trả tiền không những không phá sản mà lại còn "boa" cho nhân viên phục vụ. rằng: "Xin ông chớ nói tôi trốn ở đâu”.
Bọn đàn bà tâm địa độc ác này càng hung dữ thì càng tàn bạo với đồng nghiệp, một khi ả thay đổi. Nếu cứ sa đà tán tụng mà không kịp thời vào đề việc chính thì không có ý nghĩa gì. Tiếp theo nói bản then mình không biết tiếng Nhật, ngoài dũng khí ra không có điểm mạnh nào khác.
Phấn phát dũng khí tiêu diệt uy phong địch thủ Nếu như trong tình hình cho phép mà biện luận sự khác biệt của lời nói sai với lời nói đúng thì có thể gây ấn tượng sâu sắc hơn nữa đối với thính giả. Giữa thời Gia Tĩnh nhà Thanh, Nghiêm Tung và Hạ Ngôn đều là đại thần của triều đình.
Đầu tiên lui bước, cuối cùng thắng lợi là một cẩm nang diệu kế hiếm có trong quan hệ giao tế. Vậy thì làm thế nào để mỗi lần tặng quà đều thành công? Mấu chốt là tìm ra được cớ thích hợp, cách nói năng khi tặng quà khéo léo, thông minh tài trí. Người ý có một câu chuyện trào phúng: “Anh ta phát minh ra chiếc ô”
Cuối cùng cần nói rõ: Khi tự trào phải siêu thoát nhưng không nên gai góc mà cũng không nên tự làm nhục. Không còn cách gì khác, Đàm Tự Đồng đành phải đồng ý. Hôm nay tôi đòi tiền ông, không trả tiền chớ bước ra khỏi phòng này được.