Năm mươi đồng tiền vàng! Số tiền mà có lẽ suốt cuộc đời Rodan, anh không dám mơ là có ngày mình sẽ sở hữu chúng. Kalabad ngừng kể và chăm chú nhìn vào những gương mặt của các chàng trai: Sharru Nada kể tiếp:
Vậy thì theo bạn điều gì sẽ xảy ra? - Bậy nào! Không phải tôi đang túng thiếu hay thua bạc gì cả. Những ngọn đèn thắp sáng trong đền học tỏa ra một mùi thơm đặc biệt khiến cho bầu không khí thêm phần linh thiêng và trang trọng.
Tôi vô cùng cảm động và biết ơn bà Sira, nhanh chóng theo lời bà lao ngay vào trong màn đêm của sa mạc mênh mông. - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp. Mặc những lời khuyên lơn, thúc giục của cha, tôi vẫn lưỡng lự không thực hiện công việc đó.
Theo lời cha, Nomasir ra đi để thực hiện chí hướng của mình. - Một chàng trai lên tiếng. Tôi đang rất đói nên muốn ăn nhiều một chút.
Vì vậy, con quyết định đầu tư toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình vào đó. - Con rất muốn trở thành một người giàu có. Tôi đã phải làm lụng vất vả, tính toán cẩn thận và tích lũy trong một thời gian dài mới có được số vàng đó.
- Thế thì hãy bắt con lừa làm thay công việc cày xới của con bò. Những vinh quang của Babylon giờ đây không còn nữa, nhưng những kiến thức của họ vẫn còn giá trị cho đến ngày nay. Các bạn hãy chú ý lắng nghe và thảo luận về những điều tôi sẽ nói sau đây để có thể hiểu những bài học này một cách thấu đáo.
Câu chuyện tôi sắp kể ra đây sẽ minh chứng một sự thật là dịp may hiếm có thường vụt qua rất nhanh – như trường hợp của tôi, nó chỉ đến trong một đêm, mặc dù tôi mong mỏi chờ đợi nó từ rất lâu. Lúc bấy giờ, đây là một vương quốc đang phát triển và có nhiều cơ hội tốt cho những người trẻ tuổi đi theo một đoàn lữ hành và kết thân với nhiều người. - Vậy thì hãy tìm cơ hội chứng tỏ bản lĩnh của mình đi.
Bầu trời trong xanh của một ngày nắng đẹp như càng làm nổi rõ hai thái cực của cảnh vật nơi này. Bỗng một kế hoạch vụt hiện ra trong suy nghĩ của ông. Như vậy, hiện nay cháu đã biết cách kiếm ra tiền, biết cách giữ tiền và biết cách sử dụng tiền sao cho có lợi nhất.
Còn ông, ông hãnh diện quay đầu nhìn lại đoàn lữ hành, những con lạc đà và những con lừa to, khỏe đang chở đầy hàng hóa trở về Babylon. Nó đã giúp tôi có được sự thành công như hôm nay đấy. - Ối chà! Những thứ ấy bây giờ ở đâu cả rồi, anh Megiddo? – Zabado giễu cợt.
Nhà mẹ ruột của bà Sira tuy ở xa nhưng đi không quá một ngày đường. - Cháu đã cho ông chủ lò gạch Azmur vay số tiền đó. - Giàu đến nỗi nhà vua phải tìm tới ông ta để nhờ hỗ trợ về vấn đề ngân khố.