Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền… Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng. Cái vực của sự hỗn độn.
Bỗng chị bị tuột mất dép. Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn. Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp.
Nhưng nó không còn ở đó. Mình không bao giờ thả. Tôi chả thấy thú vị gì cả.
Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết. Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức. Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng.
Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác. Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo. Căn nhà chắc sẽ trầm đi.
Thanh minh rồi họ lại quên ngay. Tao đờ mẹ bật quạt mãi mà đờ mẹ đéo hết nóng…. Tôi biết cô bạn ấy có vẻ thích tôi.
Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi. Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có. Bạn sẽ đứng trên ngọn dừa kia, nhìn ra mặt biển đầy tàu bè kia.
Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác. Lại nói chuyện đi đá bóng. Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả.
Em biết lúc ấy anh sẽ phá lên cười và ôm chặt hai mẹ con… Hoặc không thoát ra khỏi ý tưởng các bức tranh trước của bản thân. Ừ, tớ cũng nghĩ thế, nhưng chỉ cốc đầu thôi.
Có thể đó cũng là một cách chơi của cậu. Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa. Chẳng có ai tin và chẳng biết tin ai.