Bạn định đặt tên cho anh ta là Kreskin người đoán được ý nghĩ của người khác. Bất kể thư của bạn có nội dung tốt, hãy tiên đoán cảm xúc của người nhận khi đọc dòng tiêu đề. (Hãy để một người khác làm việc đó.
Đương nhiên, bạn sẽ nhiệt tình hơn với cô ấy. Lúc này bạn đang trên con đường tiến gần đến tình bạn. Hãy nói bạn biết từ đẹp trong tiếng Ý là bella.
Nhưng điều gì xảy ra nếu người bạn của bạn cười và nói, Này, cảm ơn cậu đã đưa Funny Face đi xem phim hộ mình. Khuôn mặt ngây ngô, đẹp trai của anh tiu nghỉu và anh nói vẻ buồn bã, Dạ,em chỉ là một chàng trai dễ thương thôi ạ. Hãy mỉm cười, nhìn về phía người đặt câu hỏi và nói, hãy cho tôi một chút thời gian để suy nghĩ.
Não Trái: Khi đó nhìn anh chẳng khác nào một gã tham ăn. Bất kể khi nào bạn giao tiếp với mọi người, đó là một kiểu thể hiện. Nhưng khi bạn cảm ơn anh ta một lần nữa, vài tuần hoặc vài tháng sau đó đưa ra những lý do mà món quà đó làm cho bạn thích bạn đang tặng cho anh ta một món quà thậm chí còn quý gái hơn, niềm tự hào là anh ta đã chọn đúng món quà cho bạn.
Câu tiếp theo, hãy kết hợp với một chủ đề mà bạn muốn nói. Một người là Giám đốc Điều hành. Tôi không nhớ đã từng để lại cảm giác thất vọng cho một cuộc hội thảo.
Trong khi những đại biểu tham dự một mình nghỉ giải lao giữa hội nghị, tôi thường để ý thấy một thành viên nam để mắt đến một phụ nữ đi ngang qua phòng và ngược lại. Ồ, được rồi, cô ấy đánh giá, có lẽ chỉ do anh ấy đang có một ngày không tốt. Tôi đã từng gặp một cô lễ tân làm việc tại một hãng luật trong một buổi chiêu đãi ở Los Angeles với sự tham dự những ngôi sao nổi tiếng Tom Hanks, Harrison Ford và Eddie Murphy.
Bạn có thể khởi động một ngày bằng cách chào Ciao, bella (Chào cô em xinh đẹp) vào buổi sáng. Bạn làm cho người nhận cảm thấy bạn tôn trọng họ, nhưng bạn không muốn thể hiện sự nhiệt thành của bạn một cách bất lịch sự. Em đã nói với sếp về lời mời đó của chị rồi nhé, và sếp cho em nghỉ thêm hai ngày vào Lễ tạ ơn.
Ngồi nhanh xuống chiếc ghế bên cạnh ông và bà Lý tưởng. Ví dụ này được thực hiện dù bạn đang trò chuyện với một nhóm khoảng hai hoặc hai mươi người. Bạn cảm thấy giống như một con ruồi bị kẹp dưới một tấm kính, và bạn có cảm giác hoang mang.
Điều này không đúng. Tôi nói là đã đến rồi và chúng tôi tiếp tục trò chuyện cho đến khi máy bay hạ cánh xuống sân bay JFK. Ông quay đi và lấy quả táo nhỏ đặt trên chiếc bánh hấp dẫn hơn là nói chuyện với tôi.
Khi một ai đó tặng bạn một món quà, đương nhiên, bạn phải nói cảm ơn. Điều đó bắt nguồn từ đâu? Mỗi lần nói chuyện với Camille, tôi đều gọi cô ấy là Bác sỹ Camille. Nhưng Mẹo nhỏ #94 là một cú hích cho các mối quan hệ của bạn.