- Cháu vẫn giữ riêng số tiền cho cháu đều đặn đấy ạ! – Tôi đáp lại. Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày. - Xem kìa, đằng kia là thung lũng.
Cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ một đoàn thương nhân tốt bụng, anh ta mới trở về nhà được. Người nô lệ quay về trang trại bẩm báo, người nông dân bèn bảo: - Vàng chứ, chọn vàng chứ! – Hai mươi bảy người cùng đồng loạt lên tiếng.
Ông trầm tư suy nghĩ, mặc cho con lạc đà sải bước xuống bờ dốc thoai thoải. Ông vô cùng mừng rỡ và bí mật đi đào túi tiền quý giá của mình, cuộn nó vào trong mình áo choàng rách trước khi lên đường. Tại sao mày cứ ngồi tách biệt một mình vậy?
Đây là toán quân được các đoàn lữ hành trả tiền để bảo vệ cho họ. - Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. - Tôi cũng thấy họ thật đáng thương.
- Không! – Anh ấy không thể làm được những điều đó đâu. Có thể nói, từ trước đến nay ở Babylon chưa có loại thảm nào đẹp như thế cả. Sau đó, những đoàn thám hiểm Châu u, Châu Mỹ bắt đầu ồ ạt tiến đến khai quật và tìm kiếm.
Vì thế, họ thường dè xẻn việc chi tiêu, và trở nên túng thiếu trên đống tiền mà mình đang có. Tôi sẽ bày cách cho bạn làm thế nào để có được một ngày nghỉ ngơi thoải mái. Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng:
- Đồ ngốc nghếch, anh chẳng hiểu gì hết. Bởi vì, đối với những trò này, họ có thể vạch ra những điểm bịp bợm ngay lập tức. Để trở thành hiện thực, những ước mong của bạn cần phải cụ thể, đồng thời không được quá cao hay quá thấp so với khả năng vốn có của bạn.
Như tôi đã nói, tôi chỉ truyền lại cho các bạn những cách thức đã giúp tôi làm giàu, và đây là cách tôi bắt đầu làm giàu cho chính bản thân mình. Họ vẫn nghèo đói, vất vả và lam lũ, có khi suốt cả cuộc đời vẫn không thoát khỏi cuộc sống cơ cực đó. - Xin làm ơn, thưa quý ông! – Ông ta khẩn khoản.
Rất nhanh sau đó, Megiddo đi theo và mất hút cùng với ông chủ mới của mình. - Chúng ta đã nghe ông kể rất nhiều về những câu chuyện hay, ông Kalabab à! - Người phụ trách việc đóng gói các kiện hàng lên tiếng. Cho nên cha muốn rằng, con hãy tự mình đi tìm một công việc chứng tỏ con cũng có khả năng kiếm ra tiền.
- Cám ơn anh! Tôi xin được nói tiếp. - Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi. Anh thường mặc toàn những bộ quần áo đẹp đẽ, sang trọng và ăn uống những món ngon, vật lạ, trong khi chúng tôi phải tự bằng lòng với vải đụp quần manh, ăn uống chỉ tương dưa, cà mắm qua ngày.