Ông dẫn dụ thật hay bằng cách đồng nhất giá trị của bạn chính là khả năng và cách thức bạn dùng thời gian của mình. Gia tài của gia đình trong IBM giờ đây là 80 triệu đôla. Watson không chỉ đổ bóng tư tưởng của mình đối với IBM mà cả trong nền quản trị doanh nghiệp thời hiện đại.
Đến thăm trường học của IBM ở Endicott, Watson nói với các sinh viên của mình: Tình hình này của Gerstner làm chúng ta nhớ lại chuyện 80 năm trước (1914) của Watson. Họ đã được nghe về giám đốc mới Thomas Watson và ai cũng biết sếp mới của họ đang chờ bản án phúc thẩm từ tòa án xử tội độc quyền, cạnh tranh không lành mạnh, mà tòa sơ thẩm đã tuyên có tội với ba năm tù.
Watson hướng về phía danh sách và tạo ra một hình ảnh như thế này: Đầu những năm 1930, Watson đã đến Đức và phát biểu với giới trẻ. Ông giải thích thêm:
Bạn không thể làm việc nhóm mà không chịu thảo luận. 000 nhân viên của IBM lên đường nhập ngũ mà vẫn hưởng 25% lương từ IBM. Watson thổi vào đó những sinh khí mới.
Peter Drucker, nhân chứng sống về Watson, khi ấy là một phóng viên trẻ của tờ báo Fortune saukhi thoát khỏi châu Âu, lúc ấy rơi vào tay ĐứcQuốc xã, ông đã đến Mỹ. Chúng ta sẽ sử dụng tất cả các nhà máy và không sa thải bất cứ công nhân nào. Người lao động tự hào kết nối với những nhân vật huyền thoại này.
Không chỉ báo chí nước Mỹ vào cuộc mà báo chí quốc tế cũng tiến về vùng thảm họa. Ông đến văn phòng Flint & Co. Vào thời đại của ông, không ai nghĩ rằng, xử lý dữ liệu lại là một ngành kinh doanh.
Thật ra, nếu ai từng mạo hiểm, dù ở cấp độ nhỏ nhất, cũng thấy rằng kẻ mạo hiểm là người suy nghĩ nhiều nhất và nhanh nhất. Khi sử dụng IBM, khách hàng bao giờ cũng có sự nể phục lẫn tự hào. Theo công bố của IBM, hãng đã tặng quỹ này 10 triệu đôla trong cuộc vận động năm 2000 (Google có một tỉ đôla cho quỹ xã hội).
Tom là con đầu lòng của Watson. Ngày nay, không ai không biết chính IBM là những nhà nghiên cứu và phát triển hàng Ông muốn nói với những học viên lớp đầu tiên của mình điều quan trọng nhất của ông và của IBM:
Và công ty này đã làm như vậy. Nhân viên IBM thở phào khi ông chủ làm ngược lại kỹ thuật thông thường là sa thải. Thomas Watson đi một nước cờ đảo lộn lẽ thông thường: Tìm kiếm việc làm cho nhân viên thay vì sa thải họ, như các nhà công nghiệp đã làm sau chiến tranh.
Đoạn cuối của bức thư viết: Do những chính sách mà chính phủ của ông đang tiến hành đi ngược lại những mục tiêu mà tôi phấn đấu và tiêu chí của huân chương, nay tôi trả nó lại cho ông. Nhưng qua nhiều năm tôi đã thất bại. Dù thị trường và xã hội đang khủng hoảng, Watson vẫn nhìn về tương lai và chuẩn bị bằng những quyết định khác thường: không sa thải nhân công mà còn mở rộng kinh doanh và chuẩn bị đường dài bằng cách đầu tư mạnh vào nghiên cứu.