Bà biết mọi thư diễn ra ở đây vì bà thường xuyên vẫn nói chuyện với tất cả các loài cây. Những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ đã rơi xuống. Ta phải tìm ra ai đó khẳng định với ta rằng cái cây bốn lá may mắn đó sẽ mọc trong khu rừng này - Nott lầm bầm tự nhủ.
Mười tuổi, tôi đã bắt đầu phải đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đình, đúng ngay cái hồi mà nhà cậu biến mất một cách bí ẩn. Có thể anh sẽ gặp may thì sao! trong vườn hoa của lâu đài của Merlin.
Sid vô cùng vui mừng. Tôi chẳng có ý gì cả. Vì ta chỉ có thể tạo ra may mắn bằng cách tạo ra các điều kiện, nên may mắn tùy thuộc vào chính bạn.
Độc giả khắp mọi nơi đã chú tâm thưởng thức, chuyền tay cho bè bạn và mỗi người đều mua nhiều bản để tặng cho gia đình, người thân, đồng nghiệp như những món quà đặc biệt của sự may mắn. Đôi khi tạo ra những điều kiện mới là một công việc thật nhọc nhằn nhưng. Câu chuyện may mắn này đã đến với cậu rất tình cờ.
Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi. Tuy nhiên Sid vẫn quyết định leo lên núi. Sao nó vẫn không đến với ta?"
Chắc cậu không biết lý do tại sao phải không? Lúc đó, một người chú của cha tôi vừa mới qua đời nhưng ông ấy lại không có con cái gì cả. - Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó. Xa xa một chút, Nott thấy Sid đang nằm nghỉ với thanh kiếm trên tay, kế bên là con bạch mã được buộc vào một gốc cây đang canh chừng giấc ngủ cho Sid.
Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý. Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không. Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động.
Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. - Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch? Chiều xuống cùng với ánh nắng nhạt dần.
Nếu đó là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên thì bây giờ chàng muốn biết nó cần bao nhiêu ánh sáng và bóng râm thì đủ. Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Và bạn có thể tìm được sự may mắn từ chính những bất hạnh, không may mắn của mình.
Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng. Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không.