Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ. Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném. Mọi người còn lo cho bác nữa.
Tôi như một con thú bị bầy đàn xua đuổi vì không ăn thịt. Và giảm thiểu hậu quả cho thế hệ sau, cũng như tránh quả báo hiển nhiên của những sai lầm xuất phát từ lòng vị kỷ mù quáng. Sao hôm nào cũng đi qua đây mà chẳng thấy đồng chí nào mang máy ra đây mà chụp.
Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. Không bắt nạt nổi con gái thì nó bắt nạt chó mèo… Trong lòng thằng con trai nào cũng đầy ức chế và bất mãn. Sáng nay 8 giờ bạn dậy.
Nếu bạn cứ chiều lòng họ, chả mấy chốc mà bạn giống họ như rập khuôn. Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người. Thế mà rồi cũng ngủ được.
Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông. Nhưng chúng đã bị đời sống dán vào những vỏ bọc lạnh. Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại.
Mấy ý tứ chợt ngân nga: Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi. Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì.
Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng. Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình. Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.
Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ. Họ hú hí thế nào? Cá tôm hoan lạc ra sao? Như vầy… Như vầy… Rốt cuộc cũng nhàm. Mắt và đầu đau đã thành nhàm.
Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh. Càng xa em ta càng thấy yêu em. Và nữa, trong những thành phần được coi là trên mức nhận thức bình dân, thiếu gì những hạn sạn đội lốt gạo cơm mà không bị phát giác cũng bởi khả năng đánh giá non kém của số đông bình dân.
Rồi lại đây ngủ bên em. Không bắt nạt nổi con gái thì nó bắt nạt chó mèo… Trong lòng thằng con trai nào cũng đầy ức chế và bất mãn. Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.