8 giờ dậy thì cái ngực lại rát. Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức.
Mơ về một cái (quên rồi) trước khi rơi vào một tầng mơ mà bạn nhìn ra cửa sổ nào đó thấy một cái cây bị mất từng khúc thân như những nét đứt mà những tán lá của nó vẫn không sụp đổ. Rồi lại đây ngủ bên em. Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay.
Tôi phải viết dù chú đầy sức mạnh, lại là công an. Nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ tới nàng. Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.
Kết quả đợt điều trị này chưa biết ra sao. Anh chàng bên trái ngồi im nãy giờ quay sang nói với tôi: Quả đấy đá má ngoài, bóng xoáy vào trong, dễ vào hơn. Chàng ra về thắc mắc: Tại sao nó chẳng yêu mình?
Nhưng những áp lực dai dẳng khiến bạn đâm bệnh. Hôm nay, tôi lại đánh mất cảm giác bồi hồi bỡ ngỡ tuổi thơ. Cô gái bảo: Vô duyên.
Nhưng ông ạ, hòn đảo mà tôi sẽ đưa ông đến có những lạc thú mà ông sẽ phải công nhận. Dù không bao giờ có tận cùng. Bạn như hiểu rất rõ mấy dòng chữ ấy.
Có thể chửi bậy, làm bậy bậy hơn bất cứ kẻ thô bỉ nào. Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi. Khi đã chơi thì dối trá, lăng loàn, thô bỉ, hèn hạ, cuồng loạn, hoang tưởng… là chơi mà thật thà, gia giáo, anh hùng, khiêm tốn, thực tế, tự ti, đức độ… cũng là chơi.
Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu. Giữa những khoảng ấy là thời gian trống. Cô nàng y tá nở một nụ cười đĩ thõa với gã tiền đầy sức mạnh và cơ bắp.
Nhưng trong khoảng này, ai đã thực sự chú tâm tích lũy điều đó bên cạnh việc lao vào guồng xoáy kiếm tiền. Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở. Hơi nóng tỏa ra làm ấm cái hơi lạnh ban sớm.
Mà dần dà đâm quen, bạn viết mà không biết nó có hay không. Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt. Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.