An ủi nhau một chút: Thua thế này công an, cảnh sát đỡ khổ. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực. Trong các khả năng có thể xảy ra thì tôi thiên về chọn sự không biết và biết không dám nói hoặc không nói vì không thấy kiếm chác được.
Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh. Và thế là đời sống lãng phí. Vốn dĩ là bệnh của kẻ cận, đừng nhầm hay đừng mất công suy diễn là tớ khóc.
Thế mà cơm thì hốc rõ nhiều!. Mất thương hiệu hơi bị phiền. Hắn chỉ không có thời giờ làm tuốt tuồn tuột.
Căn bản cũng xuôi xuôi sau khi đọc một số cái tôi đưa. Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.
Nhưng muốn làm một tấm gương thì có. Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành. Và dần hình thành được nhiều cái trong đầu.
Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau. Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn.
Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ. bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Có khá nhiều nhân vật mặc áo bành tô.
Tôi nói: Cho con đi bệnh viện. Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo. Nói thế có ngạo quá không? Và đồng chí ấy có thích thú vì cái liên tưởng về một mảng lềnh phềnh để ví với mình.
Từ nay thôi hẳn đá bóng. Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy. Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ.
Nàng nằm dài trên chiếc giường trắng thoảng hương hoa nhài. Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống. Bạn vội lén lút mang sang đưa cho bác.