Không khí e ngại bao trùm trong lễ ra mắt vị CEO mới, ở tuổi 40, có một con trai vừa sinh và cả gia đình chỉ vừa mới chuyển đến New York, sống trong một nhà trọ. Watson lúc này đã bước vào giới thượng lưu. Sau này, ở IBM, Watson rất chú trọng đến việc chăm sóc đời sống nhân viên nhưng, dĩ nhiên, là ở quy mô lớn hơn và với cách thức khác.
Một triết lý kinh doanh như vậy đã chứng tỏ được tính bền vững của nó qua thời gian. Đến lúc này, Watson cảm nhận được rằng mìnhđã chậm chân mấy nhịp trong hướng đi này. Watson cố vượt qua lối mòn đó để xây dựng lòng trung thành của nhân viên phẩm chất quan trọng nhất để Watson đưa IBM đi xa trên con đường xích đạo toàn cầu mà ông đã vẽ trên logo công ty.
Cơn giận của ông chưa nguôi suốt cả thời gian dài sau đó. Nhưng trước khi họ làm đám cưới và cùng nhau đi hết cuộc đời Điều này thật giá trị vào đầu thế kỷ XX, thời điểm mà chủ nghĩa tư bản đã để lại hình ảnh bóc lột giới công nhân trong lịch sử.
Nó tọa lạc trên chính nền nhà cũ của cha mẹ mà ông trải qua tuổi thơ ấu. Nhưng có thật Watson đã nói như vậy? Thật ra chưa ai đưa ra bằng chứng, văn bản hay tài liệu nào cho thấy Watson đã nói như vậy. Ante quay trở lại với chính Watson: Tầm vĩ đại ban đầu của IBM định hình từ trong bóng tối và từ trong một chương gần như là thảm kịch của cuộc đời Watson.
Ít nhất hai tháng một lần Watson sẽ đến đây, ông sẽ chào hỏi những đứa bé trong nhà ăn, chào những người chơi bowl- ing. Nó rời rạc và được quản lý kém. Mọi người mặc những bộ đồ đẹp nhất.
000 nhân viên IBM chờ một sự thay đổi mà công ty này với bốn giải Đó chính là tinh thần đổi mới của Watson, triết lý kinh doanh của Watson và nền tảng tư duy của Watson. Cơ hội đang ở trước mắt ông.
Nói là trường chứ thật ra là một cái phòng với sáu cái bàn. Lúc này là những năm 1890. Nói là trường chứ thật ra là một cái phòng với sáu cái bàn.
Watson đặt Dick, em trai của Tom, vào vị trí phụ trách IBM quốc tế. Watson đã chi nửa triệu đôla cho việc nghiên cứu máy tính điện tử, bằng cách hợp tác với Đại học Harvard, thì đó không phải là vụ đặt cược nào cả. Watson vào cuối đời vẫn thường xuyên tham dự các lễ lạt của câu lạc bộ những người theo tinh thần quốc gia do ông sáng lập.
Quan điểm đặt nhân viên vào vị trí trung tâm sự nghiệp khá mới so với bối cảnh ông chủ chỉ huy vào thời kỳ đó. Tác giả Jeffrey Krames gọi đây là bước đi tạo ra một IBM hoàn toàn mới của Gerstner. Việc mất một nửa thị trường này đánh một đòn đau vào niềm tự hào số một của IBM, đó chính là khả năng
Thì nay, ông nhắc lại điều đó một cách chính xác như thể quan niệm đó luôn thường trực trong ông: Vì thế, Watson quay qua nói chuyện sức khỏe với nhân viên. Không một công ty nào đã làm nhiều hơn để thay đổi cách mà người Mỹ làm việc hơn là tập đoàn máy móc kinh doanh quốc tế.