Tôi đoán rằng sở dĩ sự thất bại không được nhắc đến nhiều là vì cả xã hội chúng ta đã được “lên chương trình” để tránh xa sự thất bại. Họ tập hợp tất cả những thông tin , lấy ý kiến của những người khác nhưng rút cục, họ vẫn giữ cho mình quyền đưa ra quyết định cuối cùng. Nhưng trước sự ngạc nhiên của anh, sự việc lại không diễn ra như vậy.
Bị đánh bại trong cuộc chạy đua vào ghế đại biểu cử tri bầu tổng thống năm 1940, bị thất bại khi chạy đua vào hạ viện năm 1843, được bầu vào hạ viện năm 1846. Ở Paris ông sống trong một buồng ngủ rất nhỏ( khoảng 9 met vuông) chỉ vừa đủ cho một người sống. Sự tò mò và hào hứng của chúng tôi được đẩy lên tột đỉnh và cuối cùng, ông bảo với chúng tôi đó chính là nghĩa địa và tất cả mọ người đều đã chết.
DUELL,GIÁM ĐỐC CƠ QUAN CẤP BẰNG SÁNG CHẾ HOA KÌ,1899. Vì thế, kết quả luôn phụ thuộc vào nguyên nhân, nhưng nguyên nhân lại không phụ thuộc vào kết quả. Điều trớ truê của số phận là ứng cử viên 3 lần thất cử tổng thống này cuối cùng cũng nắm quyền lãnh đạo một đất nước đã phát triển một cách ngoạn mục từ cảnh điêu tàn của chiến tranh.
Lúc 13 tuổi, anh mới đến trường học lớp 1, lúc đầu anh tiếp thu rất chậm nhưng dần dần, anh cũng theo kịp các bạn trong lớp. Tôi tiến hành một chiến dịch tranh cử thật hăng hái và sáng tạo nhằm giành được một chỗ trong cuộc bầu cử. Ông nói: “Cũng như việc nấu ăn, dùng đúng nguyên liệu, đúng tỉ lệ sẽ mang lại cho món ăn một hương vị đặc trưng.
Tướng Duoglas Mac Arthur đã nói: “ Càng tự tin bao nhiêu, bạn càng trẻ chung bấy nhiêu; càng sợ hãi bao nhiêu, bạn càng già cỗi bấy nhiêu; càng có nhiều hy vọng bao nhiêu, bạn càng trẻ chung bấy nhiêu và càng thất vọng bao nhiêu, bạn càng già cỗi bấy nhiêu”. Vì mải mê theo đuổi bằng cấp đại học mà họ đã cho con họ ra nước ngoài học đại học. Khi làm xong một việc gì đó, anh luôn xem xét, kiểm tra lại xem liệu nó còn thiếu xót cái gì không, phải bổ xung cái gì để cho nó thật sự hoàn hảo.
Hãy gi nhớ rằng, nếu bạn có thể sống đến 80 tuổi, bạn có đến 40 năm của giai đoạn đầu đời! Nếu tìm được việc, bạn là người thành công. Sinh ra trong 1 gia đình bình dân ở một ngôi làng nhỏ ,Karunanidhi đã quyết định trở thành lãnh tụ của người Tamil Nadu ,Ấn Độ ,bất chấp việc phải đương đầu với rất nhiều thử thách .
Năm 1952, ông thành lập daonh nghiệp xuất nhập khẩu và sản xuất xà bông ở Jakarta và sau đó mở rộng hoạt động sang ngành dệt và ngân hàng. Bà cũng là chủ tịch của tổ chức các dịch vụ văn hóa và du lịch Trikaya, nơi tổ chức các chuyến du lịch văn hóa giáo dục cho du khách cũng như nhân dân địa phương. Ông được nuôi nắng tronng sự thiếu thốn những thứ mà nhứng đứa trẻ khác có, chỉ có khác chăng là tình yêu thương ấm áp của mẹ và dì dành cho ông.
Những người giúp việc mà nah có được đã không hiểu hết quan điểm của anh; họ nghĩ anh là kẻ lập dị, gàn dở khi cứ cố gắng hết sức để hoàn thành công việc của mình từng chi tiết một. Lúc đó, ông túng đến nỗi phải thường xuyên mặc một cái áo sơ mi nhàu nát và mang một đôi dày rách nát. “Mọi người đều có tài.
Chúng ta phải chuẩn bị tinh thần để leo lên đỉnh núi cao nhất ,thám hiểm đại dương sâu thẳm nhất và xông vào những nơi hoàn toàn xa lạ với chúng ta . Tất cả phải thay đổi . Theo tôi, ta nên hiểu như thế này:
Khi được hỏi lí do vì sao buồn phiền, anh đã nói: “Tôi đang mắc một căn bệnh hiểm nghèo và tôi sẽ phải chết sớm. Nhưng hôm đó, anh lại có cơ hội được gặp lại cha mẹ kế và các em khi họ đến để vĩnh biệt bà. sinh ngày 23/9/1923 ở Sta.