Sau cùng tôi hỏi anh một câu quen thuộc mà người ta thường hỏi nhau khi nói về cha mẹ: Một người hỏi George: Ông nghĩ gì về những bác sĩ ngày nay?. Ở nơi công cộng, bạn nên nhớ rằng không phải ai cũng là một chuyên gia hiểu biết, vì vậy chớ đưa ra những vấn đề ra vẻ trí thức cao siêu hay đòi hỏi người đối diện phải trả lời rốt ráo, khoa học.
Sau đó, Boom-Boom hỏi tôi bảy từ mà trong đời chưa có ai hỏi tôi lần thứ hai. Riêng đối với tôi thì thế là ổn, chỉ cần nói được đôi ba câu ngớ ngẩn đó thôi cũng giúp tôi bình tĩnh và tự tin trở lại. Tôi bắt máy lên: Xin chào.
Stevenson là một khách mời rất đặc biệt với sự thông minh sâu sắc và khéo léo giao tiếp. Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich. Và đây là những khách mời khác cũng rất tuyệt vời trong chương trình của tôi:
Nếu đang nói những chuyện thuộc chuyên ngành của mình, cần chắc rằng người đối diện có biết những thuật ngữ chuyên ngành mà bạn đang sử dụng hay không. Hãy hỏi! Tôi đặc biệt khuyến khích bạn nên hỏi những người phỏng vấn. Một lần nọ Jim tâm sự với tôi rằng anh rất bực mình khi một số người gặp ai cũng hỏi Khỏe không? cho có lệ rồi chẳng thèm chú ý nghe câu trả lời.
À! Anh không nên lấy tên là Larry Zeiger nữa. Nhưng chàng trai trẻ trong tôi lúc ấy lại sục sôi một bầu nhiệt huyết và lòng hăng hái. Nếu cô ấy đáp lại lời bạn thì bạn sẽ có một cuộc nói chuyện thú vị.
Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả. Đây sẽ là một cuộc gặp gỡ giữa Hội Liên Hiệp Luật Sư Quốc Gia và Hiệp Hội Sĩ Quan Cảnh Sát. Ngay lúc đó thì chàng trai MC thứ nhất đuổi kịp tôi và đập cửa xe rầm rầm.
Lúc bấy giờ tôi bắt đầu thấy hoảng hơn cả Dick. Toàn những nhân vật tai to mặt lớn, Larry ạ! Tất cả những điều trên cho thấy rằng chúng ta đã đi qua một chặng đường dài đấu tranh tư tưởng.
Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn. Hãy điểm lại mà xem, những người mà chúng ta thích trò chuyện nhất thường là những người cảm thông với chúng ta nhiều nhất. Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet).
Tôi rất thích cách nói hóm hỉnh của ông, nó không chỉ tạo ra những tiếng cười mà còn khiến người ta phải suy nghĩ. Bạn có thể tưởng tượng các thính giả của tôi đã cười nghiêng ngửa thế nào. Bob chẳng bao giờ cố gây cười một cách không tự nhiên.
Anh tạo nên một không khí thoải mái thân thiện cho chính anh và cả cho khán giả. Nhưng bất cứ ai đã nghe rồi thì không thể quên được. Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài.