Mặc dù những nhân vật sau đây có thể là bức tranh biếm họa của một số người có thật ngoài đời, tôi vẫn chắc rằng bạn sẽ thấy có gì đó rất quen thuộc ở những nhân vật không biết cách giải quyết vấn đề đó. Tôi cũng muốn gửi lời cám ơn đặc biệt đến ông Masao Hirano, cựu quản lý của công ty McKinsey ở Tokyo, biên tập viên Courtney Young, họa sĩ vẽ tranh minh họa Allan Sanders và các nhân viên Seita Yui, Takashi Yamashita ở phòng thiết kế Delta. Nhưng còn truyện tranh và nước ngọt thì sao? Dù cậu không muốn từ bỏ chúng nhưng nếu có thể giảm những khoản này, chúng sẽ có tác động lớn đến tổng chi tiêu của cậu.
Hãy nhớ sắp xếp thứ tự ưu tiên các phương án và lên kế hoạch triển khai. Hãy ghi ra tất cả những gì bạn phải làm và khi nào cần làm. Cũng có thể là một mục tiêu lớn hơn như điều hành chính phủ hoặc giải quyết thảm họa nóng lên toàn cầu.
Thầy đã cho em lời khuyên rất hữu ích. Thật ra cậu chi tiêu phần lớn số tiền vào nước ngọt và mua truyện tranh. Mình là con người của ý tưởng.
Chúng ta có thể chia nhóm những học sinh ở trường thành bốn nhóm: (1) không biết đến buổi diễn, (2) biết nhưng không tham dự, (3) tham dự ít nhất một lần, và (4) tham dự thường xuyên. Bước 2: Xác Định Khoảng Cách Giữa Mục Tiêu Và Tình Trạng Hiện Tại Giờ đây em hoàn toàn tin chắc trường Amazon là tốt nhất cho mình.
Đó là lý do tại sao bạn nên kiểm tra lại những giả thuyết nếu bạn có thể tìm ra cách thực hiện hiệu quả. John bối rối khi phát hiện điều này. Họ đang thu thập thông tin và phân tích chúng để xác định nguyên nhân gốc rễ gây nên chứng bệnh của bạn.
Ông từng là cố vấn quản lý ở tập đoàn McKinsey & Company trong sáu năm. Cô đã chấp nhận đề nghị của Nike tài trợ học phí cho cô. Nhưng chàng không làm gì cả và những điều chàng chỉ trích cũng chẳng giúp ai giải quyết được vấn đề.
Nếu bạn thật sự muốn trải nghiệm văn hóa ở đây và học tiếng, bạn nên đến một trường chỉ toàn học sinh bản địa. Cậu đã đặt ra một mục tiêu rõ ràng, nhận định được khoảng cách giữa mục tiêu và tình trạng hiện tại, đưa ra giả thuyết làm thế nào để thu hẹp khoảng cách và kiểm tra những giả thuyết xem chúng có hiệu quả không. Cậu vẫn còn thiếu 138 đô-la.
Này, tôi đã nói cho cậu biết là nên làm gì. Bọn trẻ tự quyết định sẽ bán những đồ ăn và nước uống gì, bán ở địa điểm nào và làm thế nào để vượt quá được những nhóm bán hàng khác chỉ bằng chính những sản phẩm tự tay mình nấu nướng và chế biến. Khi có thêm những thông tin đó, bạn có thể đưa ra quyết định cuối cùng.
Bây giờ họ đã tiến gần hơn đến mục tiêu khiến nàng Nấm hài lòng bằng một sân thể dục đầy khán giả. Vào đêm thứ hai liên tiếp, Kiwi lại thức đến gần sáng. Hàng ngày cô lừa bóng, dắt bóng trên đường đến trường, dù trời mưa hay nắng.
Nhưng trung bình cậu lại chi hết 15 đô-la một tháng. Kiwi thử tìm kiếm những tổ chức có thể cấp học bổng để cô theo học tại trường Amazon. Nhìn vào bảng, Kiwi nhanh chóng đưa ra quyết định: Trường trung học Amazon không chỉ ít thu hút hơn mà còn vượt quá túi tiền của mình.