Một sự khác biệt không nhỏ tí nào. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn! hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông.
Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
- Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây.
Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ? - Nếu có điều gì cần chia sẻ với em thì đó là hãy cùng anh mừng cho cuộc sống của chúng ta sẽ ngày càng hạnh phúc hơn, vì anh đã biết được cách sắp xếp công việc thật tuyệt vời! Từ đây, công việc là niềm vui chứ không còn là gánh nặng nữa; anh sẽ có nhiều thời gian hơn để chăm sóc em và các con.
Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng.
- Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.
- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. - À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.
Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả. Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. Điều gì sẽ xảy ra nếu một mình bạn không thể làm tất cả? Mọi thứ sẽ ra sao khi bản chất công việc quá phức tạp, đòi hỏi sự góp sức của nhiều, thậm chí là rất nhiều người? Nhiều lúc anh tự hỏi liệu sự thăng tiến có mang lại mức gia tăng thu nhập xứng đáng so với cái giá mà anh và gia đình anh đang phải trả hay không.