Ngại nói là ta mất xe. Khi càng ngày mong muốn tranh đấu cho hạnh phúc càng có vẻ nguội lạnh đi. Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.
Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé. Danh tiếng ta cũng đã có một tí tẹo. Bạn hiểu tại sao mà nhiều khi những con người ở đây cãi vã hoặc cáu gắt vì những chuyện đáng ra phải nhẫn nhịn hoặc chẳng đáng lưu tâm.
Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh. Trên đường, bác vẫn lo đủ thứ. Đó là niềm thất vọng lớn của tuổi trẻ.
Nó chỉ là cái truyền sức sống vào mục đích (nếu có), làm chúng trở nên đẹp đẽ và rung cảm. Để ngòi bút của anh bớt đớn đau. Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi.
Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ. Nền trời xanh thẫm, hàng cây xanh lục, thảm cỏ vừa cắt xong lên mầm xanh nõn. Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.
Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất. Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày. Ngồi trên bàn, hoàn toàn có thể viết.
Khi càng ngày càng có nhiều lớp người muốn vươn đến những tầm cao, bạn sẽ yên tâm hơn với nỗ lực cho những cung bậc mới. Chắc em buồn vì vừa nãy, có thằng tạt xe ngang đầu, anh buột miệng chửi thề. Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện.
Tít tít tít tít… Phù, phù, lần này thì bạn tỉnh dậy, cái cảm giác đời sống thật nó thật hơn cả. Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân. Tôi như một con thú bị bầy đàn xua đuổi vì không ăn thịt.
Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh. Một kiểu hăm doạ của trẻ con. Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại.
Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.