Xnx Vn

Địt nhau tập thể với 2 em cave hàng ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Dù sao sự lâu bị phát hiện cũng có thể có cái may. Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng. Và cũng không làm ấm lòng những đứa trẻ ngoan.

    Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh. Đúng mà cũng không đúng. Nỗ lực đầu tiên và cuối cùng của con người cũng chỉ là để hai nhà này bắt tay nhau, hoà trộn vào nhau; và tạo môi trường để họ không phải bắt buộc tàn sát lẫn nhau.

    Đó là lúc bạn xác định được cuộc chiến, cuộc chơi. Hắn chuộng một cuộc sống bình thản hơn. Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ.

    Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ. Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt. Sự lộn xộn giờ giấc còn có nguyên nhân là để bạn tìm những khoảng tĩnh, tránh khỏi sự quấy rầy và muốn vô hình trong tầm mắt họ khi làm việc.

    Chứ không phải hắn leo lên giời. Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy. Cũng như những cơn đau ứ dồn trong ngực, trong họng, trong mắt, trên lưng, nhè nhẹ nơi đầu ngón tay, chúng cũng quen với mình rồi.

    Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức. Không không cần gì cần ai nữa. Bác không thoát được ra đâu.

    Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy. Bạn giật tung hết dây nhợ, mặc kệ máu tứa ra. Còn hắn là con mèo câu bộ ngực của cô ta.

    Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn. Đã có luật cấm này cấm nọ mà ngày ngày đêm đêm chúng cứ ngang nhiên gào rống vào cấu xé những bộ óc đã mệt mỏi và dần suy kiệt, của cả chính những người lái xe.

    Cũng vì sợ điều đó mà tôi muốn bình dân là một cái mặt bằng được nâng cấp hơn. Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Mẹ tôi đi về phía bên kia.

    Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình. Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả. Người nghệ sỹ là kẻ biết biến mọi thứ thành nghệ thuật.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap