Vào ngày 20 tháng 7 năm 1969,Neil Alden Armstrong ,người chỉ huy con tàu Apollo 11 ,đã trở thành người đầu tiên đi bộ trên mặt trăng. Thậm chí ông còn không mua nổi một cái cà vạt 25 bath. Tôi muốn học y khoa ( lúc đó, hầu hết mọi người đều kính trọng các bác sĩ) nhưng kết quả C, E,E và O tôi may mắn được một chỗ ở phân khoa tự nhiên, chung quy chỉ vì tôi được nhà nước cấp học bổng.
Lúc ấy, người phụ nữ tự nhủ: “ Ai có thể giúp đỡ những người bất hạnh tội nghiệp này hơn mình, kẻ đã từng nếm trải đau khổ và có thể hiểu họ cảm thấy đau đớn như thế nào”. Lincoln có được một đặc điểm hiếm thấy là co thể phát huy được ý chí mạnh mẽ hơn thay vì bỏ cuộc khi tình hình khó khăn và thành công không ở trong tầm nhìn. Để các cơ bắp của chúng ta phát triển, chúng ta phải luyện tập.
Dương như, phương châm ngày nay của chúng ta là “ Hối hả, Lo lắng, An táng”. Khi gặp anh trên đường, lúc nào bạn cũng nghe lời chào hỏi vui vẻ của anh. Cuộc sống rất cơ cực.
Trong tình trạng này, chúng ta sẽ lo lắng về nhiều việc khác, chẳng hạn như những người khác sẽ nói gì, nghĩ gì . Các phẩm chất của ông như sự giản dị, tính chính trực và quyết tâm đã tạo được kính trọng và than phục không những ở Việt Nam mà còn ở cả thế giới. Biết mình có thể chết bất cứ lúc nào, anh xung phong đi chiến đấu mà không sợ hy sinh.
“Vậy năm nay cụ bao nhiêu tuổi ạ?” Sears & Roebuck đã mất đến phân nửa đội sáng lập đầu tiên,nhưng lại có được một tài sản lớn vào năm 1895. “Ông là một nỗi ô nhục”.
Với nhiều người khác, một bức thư cam kết hay một thư tín dụng là đủ. Tình cảm say mê mà ông dành cho Đảng Tamil ,cho sự thịnh vượng của người dân Tamil không có gì sánh được . Hãy thử suy ngẫm điều này, “tuổi tác” thật sự là một sản phẩm của con người.
Tôi sẽ không có sầu riêng thưởng thức nếu những người khác không làm cái việc mà tôi đang làm đây. “Đừng lo sợ các ngọn gió của nghịch cảnh. Khi ta bị thất bại ,ta cần phải đấu tranh để “leo lên” lại.
Họ không gán những hình ảnh tiêu cực cho những điều mà họ không làm được. Đó chính là điều khiến cuộc sống này trở nên thú vị hơn, biến ta thành ông chủ năm giữ số phận của chính mình. Muốn bán được hoa anh phải hát ch họ nghe, đôi lúc bị lạc giọng.
Ngày hôm sau, suýt chút nữa tôi bỏ học. Thật ra , vấn đề không phải là người đó đã rơi bao nhiêu lần mà khả năng leo lên mỗi lần ngã. Hàng tỉ con người trong lịch sử đã mắc phải hang triệu triệu lỗi lầm để đến được giai đoạn mà ta có đến 150.
Có lẽ tôi không biết nhiều nhưng tôi sẽ cố gắng học hỏi”. “Các khó khăn là những cơ hội để đạt được đến những điều tốt đẹp hơn; đó chính là những bước đi dẫn đến những kinh nghiệm to lớn hơn. Mới đây, tôi được nghe nói là nó đã trở nên phổ biến đến nỗi người ta sẽ “xuất khẩu” nhân vật Ông Kia-Su sang nhiều nước trên thế giới.