Cái bướu ở lưng lồi lên. Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó. Có lần bạn tự hỏi hay bạn sợ thay đổi lịch trình sẽ đánh mất một thứ mùi gì đó quyến rũ nàng sáng tạo.
Nhưng bạn biết, đó chỉ là tưởng tượng thôi, mọi người đều yêu mến bạn, yêu mến vì sự lơ ngơ bề ngoài và trí thông minh của bạn dù họ luôn cười và luôn đùa chê bạn lông bông, hâm hấp. Chúng là những kiệt tác. Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn.
Khá nhẹ nhõm và yên bình. Đời sống toàn vẹn là đời sống nhiều trạng thái với những tỷ lệ khác nhau mà tự thân chủ thể dung hợp, pha trộn. Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt.
Cả hai đều không biết những sự ngắt cụt cảm hứng có thể dẫn đến lãnh cảm. Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng. Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang.
Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm. Nhưng mệt mỏi thì sao. Ông anh cứ kéo cửa vào, mãi không mở được, tôi nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Với sự tàn tạ, còn cách nào khác đây ngoài viết. Có thể còn biết tình nguyện ủng hộ người nghèo. Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực.
Bạn có cảm giác vừa ham muốn vừa sợ hãi độ sâu của nàng. Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới. Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được.
Gã mang trong mình sứ mệnh hồi sinh tình yêu thương và nỗi sợ tương lai để cứu rỗi loài người. Bạn vẫn nhớ khung cảnh đó. Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ.
Càng ngày càng đông những kẻ hững hờ. Đó là, cháu chả bao giờ thấy mình thiệt thòi gì cả. Cậu em bảo bị ho, đi xông hơi vậy.
Sau đây là một số dữ kiện. Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại. Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào.