- Ý kiến của ông thế nào, hỡi ông Arkad đáng kính? Bởi vì ông là người giàu có nhất ở Babylon, nên nhiều người thường bảo ông là con người may mắn. - Tâu bệ hạ, đó là một yêu cầu rất thiết thực. Cho đến khi những nhà địa chất thu thập được nhiều mảnh gốm và gạch vỡ do những cơn mưa xói mòn đất đá phơi bày ra.
Công việc đã chứng tỏ nó là người bạn tốt nhất của ông. Ôi chao! Những người khách viễn du vẫn thường nói là chúng ta đang sống trong một vương quốc giàu có nhất trên thế gian, nhưng tiếc thay, cả hai chúng ta không nằm trong số những người giàu có. Còn không, trong tương lai bạn càng gặp nhiều khổ sở và dằn vặt hơn đấy.
Từ khoảng năm 540 trước Công nguyên trở về trước, không có một đạo quân xâm lược nào chiếm được Babylon. Cho đến một ngày, ông hết sức vui mừng gặp lại Megiddo trên đường phố. Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy.
Chẳng hạn như công việc cày cấy, trồng trọt, buôn bán, hay những nghề nghiệp chính đáng lương thiện khác… thì có cơ hội mang lại lợi lộc hơn nhiều so với những trò đỏ đen kia. Cha sẽ trao cho con hai vật để giúp con có điều kiện thực hiện ý định của mình. Một lát sau, Nomasir chậm rãi kể tiếp:
Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông. - Ông nội của cháu không bao giờ làm như vậy. Bạn phải tạo ra nguồn thu nhập dồi dào để bảo đảm cho cuộc sống tương lai của mình.
Tập sách này chủ yếu nói về những thành công của từng cá nhân sống trong thành Babylon cổ đại, mà cụ thể là đề cập đến những thành quả họ đạt được. - Trở về Babylon, với tình cảnh nợ nần chồng chất như thế, ông đã xoay xở như thế nào, hỡi ngài Dabasir đáng kính? - Một thực khách hỏi. Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh.
Nghe giọng trầm tĩnh của Sharru Nada, Hadan Arad Gula im lặng, nhưng không hẳn là đã tin vào điều ông vừa nói. Nhưng cháu vẫn không hiểu nổi tại sao ông lại trở thành một kẻ nô lệ? Còn bây giờ, sao ông ấy lại ham mê cờ bạc đến chứ!
Hãy nhờ họ chỉ dẫn cho bạn, giúp bạn tránh sai lầm giống như tôi đã từng sai lầm khi giao phó tiền bạc cho Azmur đi mua trang sức, đá quý. Bà Swasti, người nô lệ làm quản gia cho ông Nana-naid, luôn cho ông ăn uống đầy đủ vì ông vẫn thường giúp bà ấy làm những công việc nặng nhọc. Thoáng thấy vẻ thèm thuồng trong đôi mắt của anh ta, ông cảm thấy lo sợ nên đã bỏ chạy trước khi Zabado vồ lấy khay bánh.
- Có phải nhà vua của xứ cậu đã chiến đấu với quân địch bằng tất cả tài trí và sức lực của ông ta không? Tại sao cậu không cố gắng làm như vậy? Có phải những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon không? Có phải cậu đã để chúng tồn tại trong cuộc sống của mình và mỗi ngày chúng càng lớn mạnh đến mức đẩy cậu đến bước đường cùng không? Đáng lẽ ra, cậu phải chiến đấu chống lại chúng như một người đàn ông chân chính và phải chiến thắng được chúng để trở thành một người danh giá, tự do trong xứ sở của cậu. Số tiền của cháu ngày càng gia tăng lên rất nhiều đấy ông ạ. Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này.
Trước khi cho bất cứ ai vay mượn tài sản của mình, bạn phải chắc chắn rằng người đó có khả năng hoàn trả lại. Những người thợ kim hoàn đã chế tạo được những đồ trang sức rất đẹp và tinh xảo. Bởi vì cùng với số lượng thời gian đó, bạn có thể làm việc và trở nên giàu có.