Bạn có quen ai hành động như vậy không? Riêng tôi, tôi đã thấy. Viên đại lý trả lời bằng một giọng chán nản: "Họ keo bẩn lắm, vô phương kể. Tối, nó ngủ trên một gác thượng ghê tởm, sát mái nhà, cùng với bọn du côn cặn bã của thành Luân Đôn.
Tại sao? Vì một số đông khách hàng khác cũng giao hàng cho chúng tôi vào lúc đó. Trong những lớp học của tôi, đã được nghe vài y sĩ công nhận lời đó. Bạn nên nói như John Wesley khi ông thấy một người say rượu lảo đảo ngoài đường: "Nếu trời không thương, thì ta cũng đã như người này".
Ông Eastman: Ông làm tôi nhớ lại một điều mà tôi cơ hồ quên mất. Bức thư đó làm cho tôi thấy tôi quan trọng. Thế mà trong một trăm người, thì có tới chín mươi người không biết đến, trong chín mươi chín trường hợp.
Nếu bạn nói như vậy, thì chúng ta sẽ thấy ngay rằng ý kiến của chúng ta rút cục không khác nhau xa lắm; nhưng chỗ bất đồng ý rất ít, còn những chỗ đồng ý thì nhiều, và nếu chúng ta thiệt tình và kiên tâm muốn hòa giải với nhau thì cũng dễ". Bà Abbott, nếu vụng xử, ắt đã nói: "Này, mình, bài đó tệ quá. Ông xét và thử giùm chiếc xe này giúp tôi.
Chúng tôi chỉ biết rằng chính sách của chúng tôi hẳn có chỗ hay, nếu không thì sao đã thịnh vượng trong nửa thế kỷ nay được? Tại những cao lâu đó, khách ăn được đãi như người lương thiện, biết trọng danh dự. Năm 1915, Rockefeller là người bị nhiều người oán nhất ở miền mỏ Colorado. Tôi cũng tin rằng ông không vừa cầm quân, vừa làm chính trị, mà như vậy là phải.
Carnegie tức khắc trả lời: "Thì đặt là Công ty Pullman tất nhiên rồi". Ông Grammond trả lời: "Tự nhiên. Khi Tổng thống Wilson mời ông Mc.
Rockefeller thỏa mãn nó bằng cách cất ở Bắc Kinh (Trung Hoa) một nhà thương tối tân để săn sóc hàng triệu người nghèo, mà ông chưa từng và sẽ chẳng bao giờ thấy mặt. Không những lời thách đố đã thay đổi cả đời ông mà còn có ảnh hưởng lớn tới tương lai của quốc gia nữa. Chú hiến binh đó chỉ là một người như những người khác; muốn tỏ cho người ta thấy sự quan trọng của mình.
Tôi bênh vực quan điểm của chú ấy thì tất chú ấy bênh vực quan điểm của tôi. Rồi, mùng một tháng sau, ông Doe lại nhà tôi trả tiền nhà và cho hay, sau khi hỏi ý bà Doe, ông quyết định ở lại. Một lần Lincoln khiển trách một sĩ quan nhỏ tuổi đã tranh biện với bạn.
Ông Mahomey xem xét lại kỹ lưỡng kiểu máy, tin chắc rằng nó hoàn toàn, và ông S. Vậy, nếu bạn muốn cuốn sách này giúp ích cho bạn được lâu dài, xin đừng tưởng rằng chỉ đọc nó một lần là đủ. - Vâng, tôi thấy những con gà ấp của bà tốt quá, giống gà tàu phải không, thưa bà?.
Ông ấy muốn nói mà tôi không để ông nói. Tôi đã cho ông ta hay rằng có muốn dọn đi thì phải đóng ngay mấy tháng nhà cho hết hạn, không có, tôi sẽ đưa ra tòa liền. Tôi không biết đánh! Không biết chút chi hết.