Nhưng đêm nay tôi sẽ trình bày theo một phong cách khác. Khổ nỗi, người ta dường như không mặn mà gì với việc chú ý lắng nghe cho lắm! Ví dụ như khi bạn nói với gia đình hay bạn bè rằng máy bay của bạn sẽ cất cánh lúc tám giờ, thì cứ y như rằng, trước khi chia tay họ lại ngơ ngác: Máy bay cất cánh lúc mấy giờ thế nhỉ?. Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều.
Và những lời nói mãnh liệt của ông có lẽ sẽ mãi mãi không phai đối với các sinh viên trường Harrow, ngày 29/10/1941: Không bao giờ nhượng bộ - không bao giờ - không bao giờ - không nhượng bộ trước bất cứ thế lực nào dù lớn lao hay nhỏ bé, khổng lồ hay vặt vãnh. Tôi nghĩ đây là câu hỏi hết sức tuyệt vời. Ở nữ giới còn khó khăn hơn bởi họ có những điều kiêng kỵ đặc trưng.
Nào là xem sách tham khảo về lĩnh vực này, hay xem các cuộc đối thoại trên băng hình… Ngoài ra còn nhiều cách thú vị khác nữa. Có khoảng cách nào không, giữa lòng tin và sự đa nghi? Có lý do nào chính đang hay công bằng không khi chúng ta còn chần chừ chưa chịu đổi từ phái yếu sang quý cô? Dĩ nhiên không phải mọi phụ nữ nào cũng gọi là quý cô quý bà được. Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators).
Khi nói chuyện với ông chủ, ta thường giữ thái độ trịnh trọng và cung kính. Ngay lập tức, Sam tạo được sự thân thiện bởi câu chuyện này như một dải keo dán anh vào khán giả. Một trong những câu trả lời tệ nhất là: Miễn bình luận.
Tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã nhủ thầm rằng có lẽ tôi đã nhầm, rằng tôi chỉ là một kẻ ba hoa chích chòe ngoài phố chứ đâu có giỏi giang gì. Đặt ra càng nhiều tình huống càng tốt. Đó cũng là lời khuyên cuối cùng tôi dành cho bạn.
Nhưng bạn lại kể với cô ấy toàn bộ chiến lược tiếp thị trong tháng tới. Nhưng tôi không chắc là tôi có trả lời câu hỏi của ngài một cách hoàn hảo hay không Tuy không phải là chuyên gia nhưng tôi đã từng trải qua kinh nghiệm này:
Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì. Thế nên trong suốt bậc trung học, chúng ta thường được xem các tranh ảnh minh họa trong những bài giảng. Sau cùng ngài nghị sĩ quyết định hỏi ý kiến Mickey Mantle, ngôi sao bóng chày hiện đang ngồi kế Stengel: Thế còn anh, anh Mickey? Anh có nghĩ rằng luật chống độc quyền có thể áp dụng cho môn bóng chày được hay không?
Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi. Liệu tôi có nói điều gì không phải hay không? Tôi cố trấn tĩnh và tự nhủ hãy tự tin lên, cứ nói những gì mà mình nghĩ lúc đó. Và tôi rất thích trò chuyện với bà.
Chớ nên e dè và căng thẳng quá. Thỉnh thoảng trong cuộc trò chuyện có những từ ngữ nào đó chẳng nằm trong mục đích phát ngôn của chúng ta nhưng lại gây tác hại không nhỏ là làm lộn xộn những gì chúng ta muốn đề cập, khiến người khác phải nghe những cái không đáng nghe. Những tấm tranh ảnh, biểu đồ minh họa cũng trở nên vô tác dụng.
Vấn đề là ở chỗ, nếu bạn không lắng nghe người ta nói thì người ta cũng đâu có nghe bạn nói. Một con người nghiêm túc chưa từng say rượu trong suốt 25 năm qua. Bởi nói về cha tôi sẽ có vô số chuyện để kể.