Tác phẩm chúng ta biểu diễn tối nay sẽ không có khóa SOL”. Có một thứ còn tốt hơn trí tưởng tượng của chúng ta đó là thực tế. Ngay khi bạn đặt chìa khóa vào trong bát thì nó sẽ phát ra một tia sáng màu tím huyền bí.
Đừng xin lỗi! Hãy chỉ đơn giản là sắp xếp lại và khẳng định rằng: “Điều này sẽ không lặp lại nữa!” và bạn sẽ chứng minh điều đó. Như vậy, những người ngồi bàn đầu sẽ tập trung vào bài giảng hơn, và khả năng tiếp thu cũng như ghi nhớ của họ sẽ tốt hơn. Chẳng hạn, đeo đồng hồ vào tay kia, hay thắt một dải ruy-băng vào vị trí khác thường để nhắc nhở ta rằng ta phải gọi điện cho một người bạn.
Đây là Ngân sách tiền mặt – “tập tin” các khoản chi. Đây là hình ảnh sẽ khiến bạn nhớ mãi. “Rất vui được gặp Anish, Mei, Pumiko và Robert.
Đó là thời gian mà bộ não ra hiệu cho bạn dừng lại, nó phá vỡ “Con đường tơ lụa” của bạn. Cảnh báo: Chương này có thể khiến vài độc giả sốc. Lợi ích của việc trí nhớ được luyện tập là chúng ta có thể nhớ được bất cứ thứ gì mà chúng ta muốn.
Mở đầu cuộc chơi bạn sẽ thấy rất dễ dàng, nhưng người cuối cùng mới là người gặp khó khăn nhất. Vấn đề là chúng ta quên dừng lại ở cửa hàng DVD khi đi ngang qua đó. Nỗ lực đến giờ thứ tư thì nó bắt đầu nhận ra chính cái nắp đã cản trở nó thoát ra ngoài.
500 RD sẽ được tặng cho Hội đồng Bảo trợ Văn hóa và Giải trí của thành phố Rome. Các bạn thân mến – hãy xét trong tổng thể! Đừng bắt chước những sinh viên quanh bạn và phương pháp học của họ. Nếu năm đó không có ý nghĩa gì thì chúng ta có thể áp dụng phương pháp vừa học để ghi nhớ.
Với lý do này, việc kiểm tra khả năng ghi nhớ và tình trạng hiện tại của nó là điều đáng làm. Đó chính là việc sạc chìa khóa, tiếp thêm sinh lực cho chúng. “Được rồi, để xem phương pháp nhớ đó có hiệu quả không?”.
Thậm chí bạn còn có thể dùng tay “sờ” vào thân ướt nhẹp và nhầy nhụa của nó. Người như vậy được gọi là diễn viên nhào lộn vì “acro” nghĩa là cao. Ghi nhớ tên cũng là một vốn quý mang tính chiến lược, đối lập với sự tin tưởng phổ biến rằng, sự ghi nhớ này không phải là một khả năng bẩm sinh.
Tiếp theo là phòng khách (phòng số 2), phòng ngủ (phòng số 3) và phòng tắm (phòng số 4). Câu hỏi đưa ra là: Ta đã làm gì với cái tên Roger Waterhouse khi lần đầu tien nghe thấy? Không gì cả! Tưởng tượng bạn đi bộ từ bãi gửi xe vào cổng tòa nhà.
Những người này thường nói rất nhỏ và hiếm khi nhìn người nghe. Dù đã ghi lại nhưng khi ngày đó đến, chúng ta lại dễ dàng quyết định trì hoãn. Cạnh cửa là một lọ hoa lớn.