Không ai hiểu rõ sự xác đáng của những lời nói đó bằng John D. - Vậy ông nghĩ có nên cho chúng tôi biên tên người bà con đó để chẳng may có chuyện chi, chúng tôi sẽ làm đúng ý ông và không trễ không? Chỗ đó, ông ta cũng trả lời "có" nữa. 000 mỹ kim, nhưng so sánh với tiếng vang lừng của em, sự thiệt thòi đó có là bao!".
Chẳng may ông có một kẻ thù trong hội nghị: người đó là một nhà giàu có, và có quyền thế trong tỉnh. Trong 500 câu chuyện thì người ta dùng nó tới 3. Viên kiến trúc sư dắt ông Adamson vô phòng ông Eastman, ông này đương cặm cụi trên bàn giấy một hồi lâu mới ngửng đầu lên, tiến lại gần hai ông kia nói: Chào hai ông, các ông có việc chi?.
Hồi chú bằng tuổi cháu, chú vô lý hơn cháu nhiều. Thuở thiếu thời, tôi ham mê tranh biện với anh tôi, với các bạn tôi. Chính tôi cũng đã học chút ít về thuế má, quốc khố.
Sau hết: ông nhận rằng không biết tại sao nó lại thôi ra như vậy, và ông thẳng thắn nói với tôi: "Xin ông cho biết chúng tôi phải làm sao, và chúng tôi sẽ tuân lệnh ông". Rút cuộc, tôi xin ông ấy cho biết điều gì, ông cũng vui lòng cho biết hết". Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng.
Nhưng bây giờ tôi quen rồi; với lại bận việc nhiều quá, có khi hàng tuần không để ý tới những trang hoàng đó. Ông Adamson nhiệt liệt khen ông đã biết dùng tiền. Bạn đặt nó luôn luôn trên bàn giấy và thường mở nó ra.
Mà bị đuổi lại càng không thú chút nào hết. Mình vẫn thích giúp kẻ khác. Như vậy chúng ta khích lệ họ cho họ tiếp tục gắng sức.
Bài diễn văn bắt đầu như vầy: "Ngày hôm nay là một ngày vinh dự trong đời tôi. Tôi muốn cầu người đó điều chi ư? Trời cao đất dày! Nếu chúng ta ích kỷ một cách ti tiện đến nỗi không phân phát được một chút hạnh phúc cho người chung quanh, đến nỗi hễ khen ai là cũng để hy vọng rút của người ta cái lợi gì, nếu tim ta không lớn hơn trái ổi rừng, thì chúng ta có thất bại cũng là đáng kiếp. Nhưng khi chị lại, bà Gent nói: "Chị Nellie, hôm nay tôi kêu điện thoại hỏi bà chủ cũ của chị.
Tài chánh khó khăn 4. Đó là lỗi đầu tiên của hãng. Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó".
- Dạ, ông cộng 22 độ với 24 độ, ông sẽ được là 46 độ. Mà nghĩ cho kỹ, chúng ta có gì đáng tự phụ đâu? Bạn có biết ngu xuẩn với thông minh khác nhau sao không? Rất ít: chỉ hơn kém nhau một chút xíu chất i-ốt (iode) trong hạch giáp trạng tuyến của ta. Adoo, ông này thấy vui thích bội phần và kể lại như vầy: "Ông (Wilson) bảo tôi rằng ông sẽ sung sướng lắm, nếu tôi chịu nhận chức Tổng trưởng Quốc khố.
ÔNg Theodore Roosevelt kể lại rằng hồi ông còn làm Tổng thống, mỗi lần gặp điều khó xử, thường ngả lưng vào ghế nhìn lên tấm hình của Lincoln treo trên tường và tự hỏi: " Lincoln ở địa vụ mình, sẽ xử trí ra sao? Giải quyết ra sao?". Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?. Trước khi lên ngồi ghế điện để chịu tử hình tại khám Sing Sing, y còn than: "Tôi chỉ tự vệ mà người ta xử tôi như vậy đó".