Tôi hoàn toàn tin tưởng rằng một tổ chức nào đó sẽ có tương lai tốt đẹp nếu nhận tôi vào làm. Vào năm 1954, một hiệp định về hòa bình được kí kết ở Việt Nam. Để chứng minh quan điểm của mình rõ hơn, tôi xin kể một câu chuyện.
Ông được công nhận là người mở cửa Trung Quốc. Khi những chiếc xe được chế tạo xong,chỉ có một ít người trung thành mua vì chúng quá lớn!Cuối cùng,ông đã thiết kế chiếc Honda Cub. Vào năm 1938,Sochiro Honda đầu tư tất cả tiền bạc của mình vào một phân xưởng nhỏ làm ra bạc pit-tông để bán cho Toyota.
Gia đình ông vô gia cư và phải di chuyển từ chô này đến chỗ khác. Một cái tên hay tuyệt! Vào thời điểm năm 1976, 60 đồng RM (16 USD) là một số tiền tương đối lớn đối với một sinh viên. Anh phải trở lại lái xe tải thôi".
Chúng ta có thể lắng nghe tất cả những ý kiến nhưng hãy luôn nhớ rằng trách nhiệm về quyết định ấy thuộc về chúng ta và chỉ chúng ta mà thôi. Không có gì sai trong hai hướng trên cả. Làm thế nào ta có thể làm được điều đó?Bằng cách thường xuyên suy ngẫm về những lúc khó khăn ,khi ta phải chịu đựng đau khổ ,khi ta bị suy sụp tinh thần ,khi mọi thứ dường như chống lại ta -bởi vì chỉ có những thời kì khó khăn mới mang lại cho ta bìa học tốt nhất.
Khi được hỏi tại sao luôn dè dặt, ông đã trả lời :”Ta luôn dè dặt vì ta có cái để mà dè dặt. Hiện nay, ở độ tuổi 78 bạn vẫn có thể bắt gặp bà làm việc rất muộn ở văn phòng trên đường Pioneer, thành phố Mandaluyung, Philippines. Thật đáng buồn khi biết rằng xã hội đang cố gắng đẩy đám già cả thừa thãi này vào viện dưỡng lão.
“Những người yêu nhau đã yêu và sẽ vẫn tiếp tục yêu”-quyền lựa chọn thuộc về bạn . Tôi làm vậy mà không băn khoăn về việc mình cũng chỉ là một cổ đông bình thường như những người khác ở công ty. Tôi phải sử dụng một chiếc xe hơi “second hand” cũ kỹ.
Ta sẽ dùng nó làm cho sự đau khổ biến mất khỏi cuộc đời bà”. Vấn đề bây giờ là họ không có cửa hàng! Để bắt kịp sự tăng vọt của giá cả thị trường sau ngày giải phóng, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bắt đầu lại từ đầu, lần này là ở ku phó buôn bán Manila. Ông đi từ căn hộ này sang căn hộ khác , từ vùng này sang vùng khác, từ nhà máy này sang nhà máy khác, từ con đường này sang con đường khác để bán bảo hiểm.
Cuộc sống dường như trở nên vô nghĩa và tôi muốn tự sát cho rồi. Tôi phải ăn mì gói cho cả bữa điểm tâm, bữa trưa và bữa tối. Khi nghiên cứu để viết quyển sách này,tôi đã phát hiện ra 1 điều nổi bật trong cuộc đời tất cả các vĩ nhân ,đó là những người đã trải qua nhiều cuộc đấu tranh to lớn sẽ trở nên manh mẽ và vĩ đại hơn.
Các rủi ro ấy đã rèn giũa các kĩ năng chính trị trong ông và ông trở thành thủ tướng chỉ sau 30 năm đấu tranh. “Những người thành công tột bậc trong xã hội chúng ta gặp không phải là những người không gặp thất bại; họ chỉ không nhận thức tiêu cực về điều đó. Chẳng mấy chốc bạn sẽ nhận ra rằng dù tình thế bên ngoài của bạn ra sao, nó cũng bắt đâu thay đổ dần dần theo hướng bạn đã hình dung trong tâm trí mình.
Tuy nhiên, vào lúc này đây, tôi muốn chỉ ra rằng luôn có các cấp độ mạo hiểm khác nhau dành cho những người khác nhau. Thực hiện điều tương tự trước khi đi ngủ. Con đường thật gồ ghề, các khó khăn không ngừng xuất hiện.