Khi bạn biết điều gì là quan trọng nhất đối với bạn, thì việc làm quyết định trở thành khá đơn giản. Ví dụ, hoàn cảnh này tốt hay xấu? Tốt hay xấu so sánh với cái gì? Nó có tốt nếu đem so sánh với trường hợp của người khác không? Nó có xấu khi so sánh với một hoàn cảnh xấu nhất mà bạn đã kinh nghiệm không? Bạn có vô số những kinh nghiệm để đối chiếu trong khi làm bất cứ quyết định nào. Hành động khác nhau tạo kết quả khác nhau.
Hãy hình dung thế giới này sẽ tốt đẹp hơn biết bao nếu mọi người chúng ta đều vun trồng ý thức cống hiến cho người khác. Hay ngược lại, nếu bạn có những kinh nghiệm trong đời để chứng minh cho ý tưởng rằng nếu bạn thực sự quan tâm tới người khác và cư xử tốt với mọi người, thì bạn sẽ có niềm tin này: Con người vốn có tính tốt và sẳn sàng giúp đỡ bạn. Thế nhưng điều này không có gì là tiêu cực, mà chỉ là thực tế của đời sống.
Cậu nhìn ngôi sao bóng bầu dục và nói, "Chú Brown, cháu là người hâm mộ chú nhất đó!" Brown lịch sự cảm ơn cậu bé. Ví dụ, một số người coi hạnh phúc là cảm giác ổn định, an toàn, trong khi người khác lại coi sự an toàn, ổn định là đau khổ vì điều này làm cho họ không bao giờ cảm nghiệm được sự tự do. Để học hỏi kinh nghiệm, tôi đã đọc những tiểu sử của các con người thành đạt và học được rằng, dù họ thuộc bối cảnh hay điều kiện sinh sống nào, họ luôn luôn thành công khi họ nắm vững xác tín, tự tin và kiên trì cống hiến.
Thật thú vị khi quan sát cảnh người ta đang lo sợ niềm mong đợi của mình sẽ tan thành mây khói. Người ta có thể yêu nhau, nhưng nếu vì lý do nào đó mà họ liên tục vi phạm các qui tắc của người mà mình thương, thì sẽ có buồn bực và dằn vặt trong mối quan hệ này. Để thành công, bạn phải có mục tiêu dài hạn.
Cũng thế, tôi có thể hỏi bạn, "Tiền bạc thực sự có ý nghĩa gì đối với bạn? Nó cho bạn điều gì?" Bạn có thể trả lời, "Tự do, ảnh hưởng, khả năng cống hiến, cảm giác an toàn". Bà không chịu một giới hạn nào đặt ra cho mình. Cách duy nhất để thực hiện sự thay đổi này là liên kết sự đau khổ với lối ứng xử cũ và niềm vui với một lối ứng xử mới.
Bạn tiếp tục thay đổi phương pháp cho tới khi đạt được mục đích mong muốn và tận dụng mọi điều mà cuộc đời cống hiến cho bạn. Thay vì cảm thấy nặng nề, bạn hãy dừng lại giây lát và tự hỏi mình, "Thực sự mình đang cảm thấy gì ngay trong lúc này?" Nếu bạn nghĩ ngay lập tức, "Mình đang cảm thấy tức giận", bạn hãy tiếp tục hỏi mình, "Mình đang tức giận thực sự chứ? Hay là có chuyện gì khác? Có thể điều mình đang thực sự cảm thấy là bị tổn thương. trước tiên, bài học làm chủ thứ 5 này sẽ dạy cho bạn thấy rõ những đánh giá ngắn hạn có thể dẫn tới những đau khổ dài hạn.
Thường thì những người này tìm cách chữa lỗi, chống chế và vì thế cả hai phía không có cơ hội để tìm ra giải pháp tháo gỡ. Hầu hết chúng ta biết rất ít về cách mà não hoạt động, nên chúng ta sẽ tóm lược tập trung về nguồn năng lực vô song này và xem chúng ta có thể điều khiển nó như thế nào để tạo ra những kết quả mong muốn cho cuộc đời chúng ta. Rất thường, sự đau đớn và sự khốn khổ là điều không mong muốn và cuối cùng cũng qua đi khi con người chịu để cho các niềm tin, tình cảm và hành động của họ làm thay đổi qui trình của đời sống.
* Hết sức độ lượng để không áy náy, hết sức thanh cao để không giận dữ, hết sức mạnh mẽ để không sợ hãi và hết sức vui vẻ để không cảm thấy bối rối. Tôi nghĩ thầm, "Nguyên tắc của anh lạ đấy. Nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng sự tự hủy hoại thường đem lại cho mình sự thoải mái.
Mặc dầu một số đồng nghiệp của tôi khó chịu và ngạc nhiên khi tôi giới thiệu những tác phẩm của một thanh niên chẳng có bằng cấp, mà những ai đọc và nghe Tony là đi đến chổ tán thành. Nó có thể là một sự khó chịu, một sự ầm ỹ, thậm chí có thể là một hình phạt thể xác. Khi tôi bắt đầu cuộc nghiên cứu trong lĩnh vực này, Tôi bị hoang mang vì sự rối loạn của các quan điểm đối nghịch nhau do những chuyên gia được coi là có trình độ ngang nhau phát biểu ra.
Bạn cũng nên nhớ: không phải cái đau khổ nhất thời kích động chúng ta, mà là nỗi sợ rằng một điều gì đó sẽ dẫn tới đau khổ. Tất cả những kiểu chữa lỗi này chỉ là những tin tưởng giả hiệu! Chúng hạn chế, chúng phá hoại cuộc đời. Thế nhưng họ biết họ vẫn là bạn của tôi.