Ở cuối hàng là một người mà các ông gọi là Tên cướp biển. Bê bết máu và bùn đất, trên ngực của người nô lệ khốn khổ ấy vẫn còn hình xăm con rắn biển mà ông đã từng biết. Bởi vì, tôi biết chắc vào sáng ngày mai, những người nô lệ của tôi có thể lùa cả bầy cừu qua cổng thành và bán với giá cao hơn rất nhiều.
- Con rất muốn trở thành một người giàu có. Một ngày nọ, ông bất ngờ gặp lại Zabado trong đám người nô lệ đang sắp hàng chờ lấy gạch trên thành. Và tôi hứa rằng sau bữa tiệc tối nay của những con người quý phái, tôi sẽ trả lại ngay cho anh.
- Làm việc nhiều để được cái gì, hả Megiddo? – Zabado chen vào. Nhưng tôi thì họ không đánh được đâu. Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông.
Kho báu đầu tiên của tôi chỉ là một túi tiền rách nát và tôi thường xuyên sầu khổ vì nó luôn luôn trống rỗng. Không khí buổi sáng thật mát mẻ. - Sau này, con mới biết, đó chỉ là một âm mưu nhằm lừa gạt tiền bạc của những người chân ướt chân ráo mới đến như con.
Tuy nhiên, Dabasir biết rõ những gì Tarkad đang nghĩ trong đầu. "Thà thừa một thận trọng nhỏ còn hơn phải gánh chịu một điều ân hận lớn về sau". – Nhưng tại sao những cảm giác thú vị như thế lại khiến anh trở thành một bức tượng buồn xo và ngồi bần thần như vậy?
Ông Sharru Nada bỗng chú ý đến ba ông lão đang cày ruộng bên vệ đường. Ai mà chẳng thích những người nô lệ chăm chỉ và làm nhiều việc cho họ. Cách đây bốn mươi năm, Sharru Nada đã từng ganh tỵ với những con người này! Ông ước gì mình được thay thế chỗ của họ! Nhưng sau bốn mươi năm, địa vị của ông và họ thật khác hẳn.
Lúc ấy tôi còn chưa làm nghề kinh doanh mà hàng ngày vẫn đi làm công cho người khác để nuôi sống bản thân và gia đình của mình. Những thành quách đền đài đã biến mất, chỉ còn lại những phế tích đổ nát và vắng lặng. - Nhưng thỉnh thoảng người chơi vẫn thắng được những khoản tiền kếch sù đó chứ! - Một người nào đó lên tiếng phản đối.
Điểm này cũng được tất cả mọi người hoàn toàn đồng ý. Điều này khiến cho tôi thích thú và tập trung nỗ lực làm việc nhiều hơn. Không khí buổi sáng thật mát mẻ.
Đến khi công việc bị đổ vỡ, họ mới cay đắng nhận ra những bài học đắt giá cho bản thân mình. Trong khi đó, nếu không đòi được số tiền tôi nợ anh, tài sản của anh có vơi bớt chút nào đâu. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau ông mơ hồ nhận ra những điều tồi tệ sắp xảy đến với mình.
Tôi sẽ kể cho anh nghe để anh nhận rõ việc cho vay mượn không thuần túy là việc chuyển vàng từ tay người này sang người khác. - Với tình trạng như thế, anh ta chỉ mất thời gian chờ đợi mà thôi. Babylon là một điển hình nổi bật của khả năng con người có thể đạt tới những mục tiêu vĩ đại, bằng cách sử dụng tất cả các phương tiện mà mình có được.