Sau hai tuần đó, cảm giác khi ngồi phòng giấy mà không có chuyên môn qua đi. Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không. Nhìn vào cái gương đối diện thấy cũng khá thú vị.
Nơi chúng không thèm đớp miếng mồi ẩn dụ nhạt hoét. Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy. Tôi có nhớ một lần về quê ăn cưới, bác ngượng ngùng trong chiếc áo bó cổ lọ.
Được bạo lực hơn? Lộc xộc loạch xoạch toành toạch. Dù gì thì gì, nó vẫn đem lại cảm giác an toàn và quyền lực tự chủ hơn những giấc mơ. Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi.
Và ông vội ngoảnh đi. Những người như các chú không nhiều nhưng lại hay gây ám ảnh. Tôi đang viết với tư cách một thiên tài.
Nên cứ phải từ từ từ từ. Bởi cô ta làm giáo viên. Con gái cả sắp lấy chồng, con gái út mổ ruột thừa còn nằm viện, chuẩn bị hàng bán ngày 20-11… Lại còn thằng cháu ngỗ ngược quỉ quái đội lốt trẻ em mắc những bệnh vô phương cứu chữa vì có phải bệnh đâu.
Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé. Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.
Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo. Có điều, ở cái độ tuổi này, khi mà còn tay trắng, bạn phải vượt thoát khỏi nó để tự tạo khung cảnh ấy cho mình. Nhưng còn chỗ nào không đau nữa đâu.
Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi. Ông cụ rất phấn chấn. Tôi khóc vì cứ phải chống lại sự e ngại động chạm đến người lớn hơn khi viết.
Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa. Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng. Tôi thấy lòng nhẹ đi nhiều.
Thậm chí, phải viết, phải sống. Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội. Cháu đã đi đến một xã hội mà cháu sẽ đợi và sẽ rủ con người đến.