Ta đưa tay ra, với nụ cười tươi đáp lại: “Vâng, Mark đã nói với tôi rất nhiều về anh. Khoản thu thứ hai của chúng ta là Thuế gián thu (Indirect Taxes). Chúng ta: “9 = P, B, 7 = K, CH (âm cứng), C (âm cứng), G (âm cứng), NG – big (lớn)”
Những nghiên cứu gần đây chỉ ra rằng, nghỉ ngơi hỗ trợ cho quá trình xử lý tài liệu học và quá trình đồng bộ hóa trí nhớ của bạn. Hãy lắng nghe âm thanh rùng mình của chiếc máy khoan đang khoan lỗ trong răng của bạn. Con số chúng ta có được là gì? 94!”
Lúc này bạn đã có một danh sách các đồ vật được sắp xếp trong đầu. Khó khăn ở chỗ bà mù chữ nên không thể tính toán. Vì thế, nguyên tắc cơ bản là tạo ra sự liên kết mang tính liên tưởng đến những thứ mà chúng ta thật sự muốn nhớ.
Quá trình này dẫn đến việc chúng ta ngày càng có thái độ tiêu cực đối với trí nhớ của bản thân. Nói cách khác, kỹ thuật này không đủ hiệu quả đối với những sự ghi nhớ lâu dài hàng trăm hay hàng nghìn tên. Chúng ta có năm cuốn sách trên bàn, mười tập giầy và hai mươi cuốn sổ bài giảng.
Chúng ta phải chuyển các phụ âm B và R thành các con số. Hoặc có thể bạn thấy dễ nhớ năm này nếu bạn học một tiết học lịch sử tại phòng số 17. Sự thích thú làm cho hệ thống bộ nhớ xử lí thông tin dễ dàng hơn.
Chúng ta có thể lấy ra nó một cách nhanh chóng vì nó được ghi trong đầu chúng ta. Đầu tiên, như đã nói, hãy tìm hứng thú trong những bài giảng. Và ưu điểm lớn nhất của tất cả những điều này là bạn không có cảm giác bị tù túng!
Nghĩ đến khi bạn muốn gật đầu đồng ý, hãy kể một câu chuyện cười hay kết luận cho một ý kiến nào đó bằng một câu hỏi có mục đích. Tất cả chỉ phụ thuộc vào sự sẵn sàng. Bây giờ hãy làm một bài toán đơn giản.
Đây là Ngân sách tiền mặt – “tập tin” các khoản chi. Cá nhân tôi thì chắc chắn là tôi không muốn thế rồi. Bây giờ, sau khi đã hiểu được điều mà mỗi từ khóa trong một đoạn văn nhắc nhở chúng ta là gì thì chúng ta có nhiều lựa chọn:
Mùi của một loại kem chống nắng tạo ra cảm giác tự do cho nhiều người và dễ gợi nhớ đến kì nghỉ hè ở bãi biển. Chúng ta có thể đổi tên Jim thành Jeep khi tưởng tượng anh ta đang lái chiếc xe jeep màu xanh (green jeep) qua một bãi cỏ màu xanh (green lawn) của nhà ai đó. Tại sao vậy? Bởi vì, có thể trước đó bản đồ của đất nước này đã khiến bạn chú ý vì nó có hình một chiếc ủng.
Nếu chúng ta cố nhồi nhét thông tin vào, một lượng thông tin sẽ “tràn” ra ngoài. Rất nhiều lần chúng ta cố gắng nhớ về việc chúng ta đã làm trước khi tình huống này xảy ra. Sau đó, anh ta dẫn chúng ta đến trước mặt một người lạ mặt và giới thiệu: “Đây là Roger Waterhouse, người mà tôi đã nói với anh đó.