Tôi vẫn nhớ một cao trào trong vở hài kịch cổ điển The Honeymooners. Chúng làm đắm tàu thuyền của ta. Không có gì khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn khi suốt bữa tiệc phải nhúc nhích trong một cái bàn chật hẹp.
Ông am tường mọi việc, từ sở thích của các cô cậu choai choai tân thời cho đến những vấn đề trọng đại của các ông bố bà mẹ. Ngày trước nói dân phương Đông da vàng, ngày nay phải là người châu Á (Asian). Chú ý xem họ có muốn nói gì hay không và sử dụng ngay câu hỏi của Henry Kissinger: Còn bạn, bạn nghĩ gì về vấn đề này?.
Và tên tuổi ông cũng nổi tiếng như nghệ thuật Stengelese của chính ông vậy. Đây là một đức tính không phải là không cần thiết. - Tôi vừa biết tin giá vàng giảm, anh có nghĩ là nó sẽ giảm nữa hay không?
Được nói chuyện với một con người từng trải và có kiến thức rộng như Harry Truman thật thích thú! Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi. Rốt cục thì anh sẽ nói về đề tài gì? Chúng tôi cần biết để in ngay bây giờ.
Dù có là phát thanh viên hay là ai đi nữa, bạn cũng nên chân thật, nhất là trong khi nói. Nó đã hoạt động trong sạch hơn bất cứ ngành công nghiệp nào khác từ một trăm năm nay, cho đến giờ phút này. Một hội nghị bổ ích do tập đoàn Newbridge Networks bảo trợ, thu hút được nhiều nhà tiên phong trong lĩnh vực này tham dự.
Tôi rất vui khi một lần tình cờ đọc tạp chí Time và thấy Ted Koppel nhận xét thế này: Larry biết cách lắng nghe các vị khách mời. Nếu bạn là người nghiêm nghị thì hãy xem anh ấy có nghiêm nghị hay không. Mỗi sáng thức dậy tôi đều tự nhủ rằng nói hay chưa đủ mà còn phải biết lắng nghe.
Bạn có thấy phiền khi phải nghe một cú điện thoại dài những hai mươi phút trong lúc bạn đang bận túi bụi? Bạn có lúng túng khi ông chủ của bạn không đi thẳng vào vấn đề mà cứ lòng vòng trước khi đưa ra phán quyết? Cả một câu lạc bộ chật cứng người. Có thể tôi sẽ không bao giờ được lên sân khấu cầm cái micro thao thao bất tuyệt.
Trong đó ông đặc biệt nhấn mạnh: Hãy hỏi những điều mà người ta thích trả lời. Nhưng chúng không hấp dẫn bằng những câu chuyện của cha. Nhưng cuộc sống không phải bao giờ cũng mỉm cười.
Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả. Những lời lẽ này tuy mềm mỏng nhưng sâu sắc và có sức thuyết phục mạnh trong tòa án. Thứ nhất, người nghe khổ sở vì không hiểu nổi.
Một nguyên tắc cơ bản khi nói chuyện với những thành viên trong gia quyến người mất là: Lựa lời mà nói. Lời chia buồn quá thống thiết càng làm cho gia quyến đau đớn hơn mà thôi. Nhưng ở nơi công cộng, nếu quý cô bỗng dưng ngẫu hứng, đơn thương độc mã đến bên một chàng bảnh trai (chưa hề quen biết) để bắt chuyện thì phải hết sức khéo léo, nếu không muốn bị chê là mất duyên con gái.