Đã một tuần rồi, đêm đó tôi mới được ngủ say. Bạn sẽ có những lý tưởng thiết thực và nghị lực sáng tác sẽ trỗi dậy kích thích bạn làm việc, đến nỗi bạn không còn thì giờ mà nghĩ vơ vẩn, bới đống tro tàn của thời qua. Khi lại phòng Bác sĩ Sadler, ông ta mặt nhăn như bị.
Mà đi như vạy phải vịn tay người ở gái. Công việc đó tốn hàng vạn Mỹ kim có mục đích lọc hơi trong lò hết chất dơ, rồi dùng hơi đó để đốt thay than mà không hại cho máy. Mỗi lời ông thốt, được người ta chép liền vào sổ tay, gần như lời thiên khải vậy.
La Rochefoucould nói: "Kẻ thù của ta xét ta đúng hơn tự ta xét ta". Đừng xử sự theo lối thông thường, theo xúc động của bạn. Trái lại, nếu bạn đã hơn năm mươi tuổi và cho rằng mình phải gấp rút làm việc không thể phí phạm thời giờ mà nghỉ, thì tôi chỉ còn cách khuyên bạn một điều: bạn mau đi bảo hiểm sinh mệnh tại vài ba hãng và cố đóng những món tiền thật cao.
Công ty bán sách dọa nếu không bán chạy hơn sẽ không cho mượn tiền trước nữa. Đó quả là một châm ngôn quý báu khi ta cần phải đương đầu với những lời chỉ trích vô căn cứ. Ngay sáng mai, bạn hãy giúp những người mà bạn gặp đi.
Tới lúc tận số rồi đây". Thế rồi một buổi sáng, lớp chúng tôi tựu tại phòng thí nghiệm ban Thực vật học và thấy trên bàn, trước mặt ông giáo Brandwine có lù lù một chai sữa. Ông ta giúp một hảng lớn ở Chiacago.
Smith: hãy coi con số và xem xét lý lẽ - nếu có - của những lo lắng có vững chãi không. Tôi bảo họ: "Bệnh ông có thể hết được nếu ông theo đúng phương sách trong hai tuần: ông ráng mỗi ngày nghĩ cách làm vui lòng một người khác". Anh quyết làm cho công việc buồn tẻ của anh thành ra vui thích.
Khi được chở đến nhà thương, khi phấn đấu với tử thần, ông đã nhiều lần nhắc đi nhắc lại: "Mỗi tối, tôi tự nhủ phải tha thứ tội lỗi cho mỗi kẻ thù của tôi". Chị kia lúng túng hổ thẹn, thì ông ta liền tiếp: "Có hại gì đâu? Răng vẩu nào phải là một tội? Đừng che nó! Cứ mở miệng ra khán giả sẽ thích, khi họ thấy cô không mắc cỡ nữa". Đời họ đại loại sẽ như sau này: Trăm người thì có chín chục người sẽ đau tim, thất vọng và chỉ một năm là giải nghệ.
Còn những kẻ khác? Mặc xác họ!". Sách giá bốn Mỹ kim. Alffred Adler, nhà trị bệnh thần kinh trứ danh, có nói một câu lạ lùng nhất từ trước tới giờ.
Hết thảy chúng ta đều mơ mộng những vườn hồng diễm ảo ở chân trời thăm thẳm mà không chịu thưởng thức những bông hoa nở kề ngay bên cửa sổ. Xin bạn ghi vào nhật ký những thắng lợi của bạn trong khi áp dụng những nguyên tắc đã chỉ. Ta hãy vui vẽ và sung sướng hưởng nó đi".
Kế đó, một điện tín khác cho hay nó đã tử trận". Con người lẻ loi rất dễ bại trận, nhưng sống với sức mạnh của Thượng Đế ở trong lòng, không sao quỵ nổi. Lại một mùa hè, chúng tôi đi cắm trại ở thung lũng Touquin tai chân dãy núi Canada.