" để giải tỏa cục diện tiến thoái lưỡng nan. Để không làm tổn hại thể diện lãnh đạo, cấp dưới khôn ngoan phải biết che giấu điểm mạnh của mình, không châm chích lòng tự Khi vào bàn tiệc, cậu Tưởng trẻ tuổi không biết suy nghĩ chín chắn đã ngồi ngay vào ghế thứ nhất ăn uống thoải mái.
Trong trường hợp đó, nếu trực tiếp nói: "Quả là đau đầu”. Nhưng nếu anh tiếp tục hỏi thêm nữa, mở bí mật của anh ta, tất nhiên anh ta sẽ nóng như kiến rang trong chảo, không tranh luận và nhẹ nhàng nói nhỏ rằng: "ơ, ờ. Đối mặt với đối thủ đàm phán chớ có biểu lộ nguyện vọng hay động cơ một cách rõ ràng.
Kính Nhất Đan đã đảo một vòng rất thích đáng, đáng khen. Việc xong, Quách Giải bảo người đó rằng: "Nghe nói việc này trước đã có nhiều vị thân hào Lạc Dương giúp giải quyết nhưng hai bên không đồng thuận. Hay khi tranh luận quá kích động, dùng từ khiếm nhã lại lớn tiếng khiến đối phương không bằng lòng, anh nên tập tức hãm lại và nói: "Xin lỗi, tôi dễ bị kích động quá, vừa rồi giống như gà chọi".
Ông ném dao xuống đất đẩy lại đây!” Khí thế của cậu Đinh áp đảo được tên trộm, nó bèn bỏ dao xuống đất. Có một năm tổ chức hội chợ rượu thế giới ở Quí Dương. Anh thấy nhãn thần của họ như bốc lửa thì biết họ đang nổi giận tưng bừng.
Hương Nam Châu lạnh lùng nói: "Trước tôi cũng cho rằng nước Anh là một nước độc lập hùng cường, bây giờ tôi không còn nghĩ như thế nữa". Sáng sớm hôm sau,phú hộ mở cửa ra thì thấy ai đã quét hết tuyết, quét cả tuyết trên mái nhà. Nghe xong suy nghĩ, bèn nói: Hiểu rồi Sau khi xem Hồng Lâu Mộng đặc biệt bái phục mưu lược của Tiết Bảo Thoa.
Chu Nguyên Chương rất buồn bực bảo Giải Phiến làm thơ ghi lại sự việc. Bách chiến kỳ pháp, Nhược chiến viết: "Phàm đánh nhau nếu địch đông ta ít, địch cường ta thực thì ta phải cắm nhiều cờ xí, tăng số bếp tỏ ra vẻ cường hơn địch, khiến cho địch không biết được nhiều hay ít, cường hay nhược thì địch sẽ không khinh suất đánh ta, ta có thể đánh nhanh chóng toàn quân không bị hại. Trong quan hệ giao tế, chúng ta nên có lỗ tai thứ ba nghe được ý tại ngôn ngoại, nhất là phản thoại thì mới khỏi bị động.
Cần nhấn mạnh điều đó. Bà nhường vinh quang cho chồng, khiến cho chồng được thể diện đối với các con. Vừa may chú của anh ta là một nhà thư pháp có ít nhiều danh tiếng trong toàn quốc, trong tay anh ta có một bản thư pháp của ông tặng, anh ta lập tức đặt bản thư pháp ấy vào khung kính của thầy giáo.
Đưa ra một vấn đề khó đối phương không trả lời được. Cuối cùng Sở Tranh Vương quyết định ai còn can gián sẽ chém đầu. Trần Ngọc Thư nói tiếp: “ ông đã đến đây vậy tôi xử lý ông" và chìa tay ra bảo tiếp: “Trần Đông tiền của tôi đâu Trần Đông đáp: "Tôi không thiếu tiền ông, con tôi thiếu tiền ông.
Bấy giờ tập đoàn Phồn Vinh biết đã bị mắc lừa. đại nam tử" chuyên quyền độc đoán. Ban ơn phải chọn đối tượng.
Trong trường hợp này dẫn dắt cho đối phương nói ra trước lại là thượng sách. Hai bên đều tiếp thu ý kiến của bí thư, nhanh chóng lập thành hiệp nghị. Ngày nào cũng làm ra việc xuất sắc thì người ta không còn cho anh có gì xuất sắc nữa mà chỉ bị mắng là thích "chơi trội" cho nên anh phải giữ một số tuyệt chiêu để dùng vào lúc khác.