Nói đoạn ông Gió lướt đi nhẹ nhàng. Họ chỉ ngồi đó, nhìn nhau, nhưng có lẽ chỉ như thế thôi là đủ, vì họ đã quá hiểu nhau. Trong mắt mọi người họ là những con người thành đạt, những tưởng dù có mơ cũng không dám nghĩ đến một ngày mình được như vậy, nhưng không ai biết trái tim họ bất hạnh hơn bất cứ ai, những vết thương hằng sâu đến nỗi họ không còn cảm giác và thậm chí quên mất rằng… mình có một trái tim.
Quên sao được hình ảnh những đứa học trò tinh nghịch giành nhau xách cặp dùm tôi, những lời động viên tuy ngốc xít nhưng chứa đầy tình cảm trong những ngày đầu đi dạy đầy bở ngỡ của tôi hay những cú điện thoại nặc danh tràn ngập tiếng khúc khích. Một mình ta tìm ta giữa đời. Vị ni cô nhìn Chíp bằng một ánh mắt trìu mến, ánh mắt đó mang lại cho Chíp có một cảm giác thật dễ chịu và gần gũi.
Linh Vy không nói gì, cô chỉ quay mặt đi để che dấu những giọt nước mắt đang tuông trào từ hai khoé mi. Lúc này Chíp mới để ý kĩ khuôn mặt của vị ni cô tốt bụng. Bạn nghĩ: "Thế ném đi đâu là tốt nhất?".
Vì Chíp nghĩ tụi nó không đáng cho mình phải phí lời. “Sài Gòn có những cái lạ rất quen và những cái quen rất lạ. " Bất cứ ai cũng đều có một nét riêng, một khả năng tiềm ẩn đáng để tự hào và tự tin thể hiện.
đi, hãy chăm đi dạo ở công viên, bờ hồ. - Nhìn anh này Vy… Anh hiểu, anh hiểu tất cả, anh hiểu cảm nhận, những nỗi khổ tâm và khó xử của em. Vì là con út nên tôi dành được sự "hậu thuẩn" của ba mẹ, thế là tôi lại lật ngược được tình thế và được mẹ "đền" cho một chiếc bánh khác to hơn.
- Người đàn ông rộng rãi là người đàn ông luôn uống ít và trả tiền nhiều. Lang thang một hồi lâu, Ghét đi ngang qua một xí nghiệp sản xuất khí đốt, từ ống khói trên nóc những nhà máy khổng lồ đó liên tục thải ra vô số Khói Đen. Khi bạn chà và se lại, "sản phẩm" đó gọi là CỤC GHÉT.
Chuẩn bị xong tất cả mọi thứ và ngước lên nhìn đồng hồ, tôi thấy mình chỉ còn 10 phút để chạy xe từ nhà đến trường. Nhưng vào thời điểm này thì không còn tiệm nào mở cửa nữa. Như thường lệ, một tô bò kho, hai ổ bánh mì, bàn bên phải, góc trong cùng.
Trong tình cảm, giữa những cung bậc thăng trầm, đôi khi một khoảng lặng giúp chúng ta nhận ra được nhiều điều và trân trọng hơn những gì ta đang có. - Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời. Mình cũng không muốn làm anh buồn, thà chia tay thẳng để anh tìm đến một hạnh phúc mới, để anh được vui vẻ trở lại.
Thất bại chỉ thật sự là thất bại khi bạn không còn muốn vươn đến thành công. Nếu phải khổ để một mình mình chịu thì được rồi. Nhiệm vụ xem như hoàn thành, Chíp về phòng nằm ngủ, hồi hộp chờ kết quả.
Dường như số phận luôn quay lưng lại với con, con buồn lắm, chán nản lắm! Nhiều lúc con không còn muốn cố gắng thật nhiều nữa vì con sợ sẽ lại phải đối mặt với sự thất vọng. Một buổi chiều, cô ra ngoài dạo phố, thăm lại những nơi cũ để xem sau năm năm quê mình có gì đổi khác nhiều không. Mình đã nói là coi nhau như bạn bè thôi cũng được, vậy mà,… thế