Và để đáng được nhận lời khen đó, bà sẽ chẳng quản công trong việc bếp núc. Đó là quy tắc thứ năm. Xin bạn nghe chuyện nhà viết tiểu thuyết Hall Caine.
Thân mẫu tôi không thích nó". Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi. Ông có thể tiếp tôi một lát được không?
Gợi những tình cảm cao thượng Những ông hoài nghi chắc cãi lại: "Đối với Northchiffe, hay Rockefeller hay một nữ văn sĩ đa cảm thì hành động như vậy được lắm. Chúng ta nghiên cứu bức thư sau này nữa của Ken Dyke, bức thư mà trong đó chánh sách "xin Ngài làm ơn" được áp dụng một cách khéo léo làm sao! Cách đây vài năm, ông Dyke thất vọng lắm vì ít khi ông nhận được hồi âm những bức thư ông gởi cho các thân chủ của ông: thầu khoán, thương gia, kiến trúc sư, để xin họ cho biết tình hình buôn bán. Ông Tòa Hoffman ở tòa án Cincinnati, đã nghiên cứu cả ngàn thảm kịch trong gia đình cách đây vài năm có tuyên bố: "Mười vụ ly dị thì có tới chín do thiếu sự hòa hợp trong lúc ái ân".
Người ta đã công nhận giá trị tài năng của anh. "Nhận được thư ông, tôi hơi ngạc nhiên. Đây, xin bạn nghe chuyện ông Gaw, kiến trúc sư giúp việc cho một hãng thầu khoán lớn về nhà cửa.
Viên đại lý trả lời bằng một giọng chán nản: "Họ keo bẩn lắm, vô phương kể. Và Thánh kinh có nói rằng: "Con bố thí tức là cho Cha vậy". Phương pháp đó có nên thi hành trong những giao thiệp về thương mãi không? Thì đây, ta hãy xét tới trường hợp của ông Henry G.
quá thế này, quá thế khác. Và bây giờ, tôi xin dặn bạn điều này. Phần nhiều những người đã thành công thích nhớ lại những khó khăn buổi đầu.
Nào, coi xem nào, có chuyện chi khó khăn đây?). Tôi không biết đánh! Không biết chút chi hết. Mỗi tuần lại thăm ông chủ khách sạn một lần; mỗi khi ông này dự cuộc công ích nào thì ông Duvernoy cũng có mặt tại đó, tới đỗi ông còn mướn phòng ở ngay trong khách sạn đó để "thuyết" ông kia.
Vậy, muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: "Bạn gây cho người ấy một thanh danh rồi họ sẽ gắng sức để được xứng thanh danh đó". Ông nói: "Xin ông đừng để họ in tấm hình đó nữa. Rồi chúng tôi thành đôi bạn tri kỷ, kể lể tâm sự với nhau.
Sau đó vài bữa, một bà bạn lại chơi, tôi chỉ những tấm màn và vô tình nói giá nữa. Thỉnh thoảng ngưng đọc để tự hỏi nên thi hành mỗi quy tắc ra sao và vào lúc nào? Rồi thì một sự lạ lùng xảy ra.
Một người đàn bà được vừa lòng, một gia đình hòa hợp, cần thiết cho hạnh phúc của đàn ông hơn là một gia tài cả triệu bạc. Tôi muốn cầu người đó điều chi ư? Trời cao đất dày! Nếu chúng ta ích kỷ một cách ti tiện đến nỗi không phân phát được một chút hạnh phúc cho người chung quanh, đến nỗi hễ khen ai là cũng để hy vọng rút của người ta cái lợi gì, nếu tim ta không lớn hơn trái ổi rừng, thì chúng ta có thất bại cũng là đáng kiếp. Nã Phá Luân thì tin như vậy.