Bạn trai giỡn rần rật với bạn gái cho là văn minh. Họ không biết chắc ra sao mà biết chắc là thiếu. Phải được sự thân mật của họ, bán cho họ lòng tín cẩn, tiếp chuyện với họ lâu giờ hay sống chung với họ để vô tình hay hữu ý họ bạch lộ con người nội tâm của mình ra.
Về đường tình ái, họ vẫn bị những cám dỗ nhất là trong tâm tưởng. Họ có thân thể cường tráng đấy, nhưng ống khóa tâm hồn của họ không chắc. Một giáo sư Việt văn có một nghệ thuật giảng bài rất khả quan, không nắm giữ tinh thần bạn trai khỏi chia trí luôn hai tiếng giờ khi ông bàn về thuật hành văn của Phạm Quỳnh, ngòi bút thơ của Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu.
Khi có ái tình, thứ ái tình tình dục yểm trợ thì thôi: chân tóc kẻ tơ của chuyện Tần chuyện Tấn gì trong thời qua cũng vơ vét nói cho sạnh sành sanh. Giữa họ và bạn tâm giao có sự cộng thông đời sống tinh thần, tình cảm: người nầy lo sống cho người kia và hỗ tương tìm hạnh phúc cho nhau. Tình mẫu tử ứa trào trong những cái đút cơm, lau mồ hôi hay những nét hôn trong sạch.
Có bạn trai coi rẻ vải lụa cao tiền, có tiền lắm mà mua vải thô vải tù nhân mặc, để may đồ theo kiểu chăn bò bên Mỹ. Cứ quan sát một phòng học sinh nam ở chung trò trọ học thì biết được phần nàotính lôi thôi của bạn trai. Họ là nam nhưng lấy làm khoái có hình dáng, tâmtính đàn bà.
Họ cứ như vậy mà yêu cho đến khi nào họ thỏa mãn được bản năng truyền sinh. Nhấn mạnh cho họ về lương tâm chức nghiệp. Tôi muốn nói họ rất trọng danh dự.
Bạn biết bạn trai không phải là con nít mà cũng không phải thánh nhân . Người, bạn đã biết gồm thể xác và tinh thần. Không mấy lần thầy giáo cho điểm mà họ hài lòng.
Thầy rao bài lẹ, thì họ rầy bằng cách tắc lưỡi, quăng bút. Lắm lúc lười biếng học tập nhưng họ ham mê cấp bằng vì chứng chỉ nầy hứa cho họ tương lai rực rỡ. Cánh rừng bị màn đ êm bao phủ đã huyền bí lại bí hiểm hơn.
Tính của bạn trai sở khanh ngoài ra giả dối phách lối. Tôi không nói thiện chí của họ đâu. Đến khi bạn gái nhận họ ra là mã tô vôi thì đời đã bị hôi thúi.
Bà Swetchine nói: lý tưởng của tâm giao là tự cảm thấy một mà vẫn là hai. Cha mẹ khi thấy con trai của mình lố 12, 13 tuổi mà có những hiện tượng nầy thì cứ đơn sơ nói thẳng cho chúng ăn mặc kín đáo đừng e ngại để con mình lắm lúc bối rối đâm ra có những tâm tình không hay như tôi trình bày dưới đây. Quả thực tội nghiệp tuổi khờ dại của biết bao nhiêu tâm hồn nếu được hướng dẫn sẽ trở nên vô cùng tốt đẹp.
Nếu biết được tâm lý con người thì nhà giáo dục cứ bình tĩnh và cho đó là tự nhiên. Mà thường nó là rận, là bò chét hút nhuệ khí của tâm hồn. Đàn bà không phải họ thích cái khổ của lộn xộn đâu, nhưng bảntính họ chịu được và vấn đề tìm tịch mạc để suy tưởng họ không đặt.