Đó cũng là lời khuyên cuối cùng tôi dành cho bạn. Khi quá khắc sâu, lo lắng về một điều gì đó nghĩa là ta đang mang một nỗi ám ảnh. Bob chẳng bao giờ cố gây cười một cách không tự nhiên.
Tôi không phải là một chuyên gia về hoa, cũng không phải kiến trúc sư thiết kế, nhưng tôi có thể thuật lại cho các bạn nghe vài điều về cách bố trí gian phòng quay hình của chương trình Larry King Live trên đài CNN của tôi. • Họ luôn nhìn mọi việc với một quan điểm mới, một khía cạnh mới. Vậy tại sao chúng ta lại để phát ra những từ này? Chúng giống như cây nạng mà bạn phải dựa vào vì sợ mình đi khập khiễng.
Nhưng Joe từ xưa đến nay vốn không thích nói về cuộc sống riêng tư. Thỉnh thoảng, rời mắt khỏi bài văn và ngước lên nhìn khán giả, với một vẻ mặt tự nhiên và thân thiện nhất mà bạn có. Đối với tôi và các khán giả của chương trình, Robert thật sự đã ghi điểm.
(Con trai của Joe DiMaggio). Dick trông thấy cảnh tượng này và phát hoảng. Percy làm điều này dễ dàng vì đây chính là phong cách của ông.
Đơn giản chỉ nên nói: Chiếc váy này đẹp đấy! là tốt nhất. Thế rồi đột nhiên sau ba tuần, người phát thanh buổi sáng nghỉ làm. Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả.
Đến nỗi trong một bữa tiệc trà ở Nhà Trắng, một quý bà đã nói với ông rằng: Thưa tổng thống, tôi vừa mới đánh cuộc với những người khác rằng tôi có thể làm ông nói nhiều hơn hai từ cơ đấy. Và tôi tự hào về nó! Và bất cứ nhà hùng biện nào có mặt trong buổi trưa hôm ấy đều có thể học hỏi ở ông hai điều:
Chúng ta đều là những con người. Người nào không hề mắc một lỗi nhỏ cũng chẳng thể tạo ra một thành tích vĩ đại. Kết quả thống kê: có 91 lần từ Bạn biết không được phát ra! Có nghĩa trong một phút anh bạn ở Washington nói you know đến bốn lần rưỡi.
Cuộc đàm phán của Herb thành công! Thật không thể ngờ một cậu học trò mười ba tuổi lại có thể lập luận đến thế! Thầy Cohen vừa lau mồ hôi trán vừa gật đầu đồng ý quên đi mọi việc. TRÒ CHUYỆN TRÊN TRUYỀN HÌNH VÀ TRÊN LÀN SÓNG PHÁT THANH Bạn sẽ không bao giờ phải bất an hay hối tiếc.
Hãy nghĩ đến nó như một điều thú vị mà cuộc sống mang lại một nghệ thuật với vô vàn bí ẩn chưa ai khám phá hết. Tôi hít thở thật sâu cố lấy bình tĩnh rồi tự động viên mình: Larry King, Larry King, hỏi tiếp, hỏi tiếp đi. Tôi đã đóng khung tấm ảnh này với bức hình của nó.
Phải kiên quyết và dứt khoát. Thế là, lại thêm một môi trường nữa để tôi được nói! Sao bạn không bắt chước tôi nhỉ? Đặc biệt là khi bạn muốn nói chuyện hay diễn thuyết trước công chúng. Nghe có vẻ đơn giản, nhưng có rất nhiều người sai lầm khi nói về những đề tài mà họ không hoàn toàn thấu đáo.