Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa.
Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc.
Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.
Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ.
Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa. Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.
Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. Cứ thế, nó sẽ tạo nên một vòng tròn khép kín và tiến triển vô cùng hiệu quả, giúp mang lại cho mọi người niềm vui và động lực trong công việc. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.