Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ. Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển. Chúng là những kiệt tác.
Chả nghĩ nhiều cho ai được. Có lẽ vì tôi vừa ngáp. Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình.
Họ bảo: Cháu nói thế là nói xằng. Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật. Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh.
Tôi đáp cứ năm phút thì nó tự động ngắt. Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ. Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo.
Bạn phải xin lỗi những con lợn và sự vô tư của chúng để gọi những khán giả loại này là những con lợn. Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác. Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy.
Nhưng như thế là em còn muốn. Y học bó tay… Mọi người cười thích thú. Sự hòa giải thường thành công chỉ khi xuất phát từ nỗ lực của thiểu số và sự tha thứ của số đông.
Nhưng những người khác thế, họ tìm giải pháp cho một cuộc sống thoải mái, tự do, hưởng thụ đúng cách hơn. Bỗng cô thấy trong mắt anh, có một đôi mắt rất đẹp. Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác.
Nhưng những thứ đó hơi hiếm. Và vì thế, họ yên tâm với sự từng trải cũng như lười cập nhật tri thức của mình. Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột.
Nghe nhiều rồi thấy điếc tai. Không phải lúc nào bạn cũng lủi thủi quay lại. Chả thằng nào là không biết quay cả.
Không, cháu không phản đối, con không phản đối. Và bon chen không bẩn, không ác. Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.