Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để. Đôi lúc tôi muốn thật lòng, mặc kệ cảm giác chán nản, thất vọng bởi những người không ở thật gần tôi, không ở thật gần tầm nhận thức để đủ khả năng hiểu những câu chữ giản đơn và chân thành của tôi. Vụ 11 tháng 9, vụ cháy ITC không làm tôi kinh ngạc.
Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt. bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Cả nước mũi, chảy dài qua môi, rỏ xuống tong tỏng.
Về trả vay, cho nhận. Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu! Tốt hơn là nên nhập vai.
Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi. Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại. Tôi nói câu tôi từng nói với mẹ: Hai năm nữa thì teo rồi ạ.
Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại. Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có). Lúc đó mình sẽ bảo: Bác ơi, em mất xe.
Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào. Sẽ mệt và bức bối khi muốn giữ mình lành mạnh trong môi trường bên cạnh những đồng đội có vẻ tử tế, cũng có không ít những thằng đồng lứa hoặc lớn hơn chỉ biết ăn, tập, chửi bậy, chơi bẩn và cưa gái. Không thì rồi nó lại trở thành một thứ đàn ông đầy ngộ nhận và hằn học.
Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi. Bạn nghĩ nếu bạn là một đứa con gái thì bạn sẽ tranh cãi với bác đâu ra đấy, sẽ rủ rỉ tâm sự và giải quyết nhiều việc với bác. Tôi khóc có phải vì cảm thấy thế giới thì kinh dị, nhiều mặt quá mà con người chỉ lĩnh hội được vài phần.
Thế vi phạm thì sao nào? Dạ. Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu. Và họ cũng sẽ khổ khi vừa không rõ chúng mà vừa giấu chúng trong lòng.
Đây là sự nôn nao của từng tế bào đòi thay đổi trạng thái vận động. Những thằng bạn thân thì đã chuyển đi từ cấp II. Điều đó, từ chính những người thân thiết nhất, tạo trong ta cảm giác hụt hẫng, đánh mất nhiều niềm tin vào trí tuệ cũng tấm lòng quan tâm thực sự đến nhau để đạt đến sự thấu hiểu của loài người.
Liệu hắn có phải quỷ Satăng không? Một câu chuyện có thể quyết định sinh mạng con người ư? Nó là một cám dỗ, một thử thách mà lâu nay ta vẫn thèm muốn. Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không. Nằm trên giường cả ngày, lúc nào cũng có người bên cạnh nhưng ít trò chuyện được, những ý nghĩ gì diễn ra trong óc chị? Giờ thay băng, người thân bị xua ra ngoài hết, bạn đi lòng vòng.